CHIÊU DIÊU - Trang 622

thoáng chốc lại dâng lên. Thân thể ta không chịu sự khống chế của ý chí,
sắp sửa đổ sấp xuống.

Mặc Thanh giật mình, ánh mắt chợt lóe. Cánh tay hắn mở rộng ôm ta

vào trong ngực.

Ý, cái lồng ngực này thật sự là ấm áp nha. . .

Ta đưa tay sờ mó trên người hắn, nhưng mà một miếng đậu hũ còn

chưa cắn được, ta chỉ kịp nghe một tiếng căng thẳng của Mặc Thanh: "Làm
sao vậy?" đã "xoẹt" cái ly hồn.

Ta kinh ngạc!

Thế này là thế nào? Vì sao vẫn có thể ly hồn? Không phải ta đã hoàn

hồn rồi hay sao, còn có thể sử dụng pháp thuật, đã uống máu Cầm Thiên
Huyền . . . Từ từ đã, chẳng lẽ là nhờ uống máu Cầm Thiên Huyền nên hiện
tại ta mới có thể ở trong thân thể của chính mình và sử dụng pháp thuật
sao?

Bây giờ cách lúc uống máu của hắn đã lâu cho nên tác dụng mà máu

của hắn mang đến cũng hết?

Thế này chẳng phải bắt ta về sau cứ một hai canh giờ lại phải túm lấy

người Cầm gia mà rút máu?

Ta còn chưa cân nhắc xem chuyện này sẽ dẫn đến kết cục thế nào, ánh

nắng buổi sáng mỏng manh dừng trên người ta bỗng kéo tới cảm giác như
xương cốt bốc cháy lan tràn trong hồn thể.

Thân thể kia của ta tức khắc mềm nhũn ngã vào lồng ngực Mặc

Thanh. Ta không kịp xem thần sắc Mặc Thanh thế nào, chỉ cố nhịn đau đớn
vội vàng bay vào bên trong, trốn sụp xuống trong cái bóng của Vô Ác
Điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.