CHIÊU DIÊU - Trang 624

Hiện tại Mặc Thanh đã là Sát Thần trong mắt bao người, một thân sát

khí làm kẻ khác kinh sợ, nói một câu, động một đầu ngón tay là khiến khắp
thiên hạ run rẩy. Đối với ta, Mặc Thanh vẫn là Mặc Thanh, ta chỉ biết sự
yếu đuối ngày xưa, cùng toàn bộ ôn nhu bây giờ của hắn.

Trong bóng râm, ta bay tới phía sau nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng hắn.

Mặc Thanh như vậy...

Khiến ta yêu, cũng khiến ta đau lòng.

Trong ánh mặt trời, thân hình Lâm Tử Dự hiện ra, trên tay hắn cắp hai

người, một là Thập Thất, một là Chỉ Yên.

Vừa chạm đất, Thập Thất quay đầu liền cho hắn một đấm, Lâm Tử Dự

lui lại, khó khăn lắm mới tránh thoát.

Thập Thất bẻ tay răng rắc: "Đám Ám La Vệ hồi nãy bị ta đánh đều gọi

ngươi là lão Đại, ngươi với mấy kẻ kia là cùng một giuộc đi. Môn chủ bảo
ta đánh bọn họ, ngươi là một trong số đó, tất nhiên cũng phải bị đánh!
Ngươi đừng nghĩ kéo ta đến chỗ khác thì sẽ không bị ta đánh nhé."

Đứa nhỏ Thập Thất này, vẫn luôn cố chấp như vậy.

Nhưng Lâm Tử Dự này đúng là có chút bản lĩnh, có thể tránh thoát

nắm đấm của Thập Thất, còn có thể dùng thuật di chuyển mang Thập Thất
đi. Nghĩ lại, trong trận Vô Ác Điện lần đó khi ta vẫn còn trong thân thể của
Chỉ Yên, hẳn là hắn không sử dụng toàn lực, bằng không sợ là ta cũng
không thể toàn thân trở ra dễ dàng như vậy.

Thập Thất không thấy được những điều ấy, hết đạp lại đấm Lâm Tử

Dự. Lâm Tử Dự không đánh trả, từ đầu tới cuối chỉ lui lại tránh.

Mặc Thanh cũng không thèm bận tâm, hô một tiếng: "Cầm Chỉ Yên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.