CHIÊU DIÊU - Trang 693

Lúc ta dạy Chỉ Yên múa kiếm trên đỉnh núi, hắn liền dựa vào thân cây

im lặng nhìn ta. Đến khi quay đầu lại ta mới phát hiện ra sự hiện hữu của
hắn, hắn chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, đôi mắt phát ra những tia sáng đẹp đẽ
như ánh bình minh.

Lúc ta đi dạo cùng Thập Thất ở chợ, vì để bù lại cảm giác thiệt thòi

không một xu dính túi khi còn ở Chợ quỷ, ta mua lấy mua để được một
đống đồ thật lớn. Chỉ cần là những thứ vừa mắt, mặc kệ là có người đã
mua, ta hét giá cao gấp ba lần để mua lại. Thập Thất khí lớn lực lớn mà chỉ
xách đồ thôi cũng không ôm xuể. Sẽ có lúc Mặc Thanh lại lơ đãng xuất
hiện bên cạnh ta, nhẹ nhàng nhận lấy thứ gì đó từ tay ta. Hắn cầm một tay,
tay còn lại sẽ tự nhiên dắt tay ta, cùng ta đi dạo.

Thập Thất ở phía sau hậm hực lẩm bẩm, hắn cũng không để ý, độ

cong ở khóe miệng so với cầu vồng nơi chân trời còn đẹp hơn.

Lúc ta tìm Tư Mã Dung để nghiên cứu về Cơ Quan Thuật, Tư Mã

Dung có rất nhiều tin tức nên rảnh rỗi thường hay tán gẫu với ta. Mặc
Thanh liền ngồi ở một bên, cùng ta đùa nghịch mấy khối gỗ, thỉnh thoảng
góp chuyện đôi câu. Có khi, hắn sẽ kể một vài chuyện lý thú hay truyền
thuyết trên giang hồ ít người biết đến, những câu chuyện vặt vãnh qua lời
kể của hắn đều hài hước thêm ba phần.

Ta nhìn hắn cười, vẻ mặt hắn dịu dàng hơn cả gió mùa xuân.

Mà quan trọng nhất chính là hằng đêm, ở trong Vô Ác điện yên tĩnh,

tại tẩm điện cũ của ta mà hiện nay là tẩm điện của hắn, trên chiếc giường
lớn, hắn nhẹ giọng nỉ non tên ta ở bên tai, thưởng thức thật tỉ mỉ mỗi một
tấc da thịt trên thân thể ta. Cảm xúc đó gây ra kích thích thật lớn cho mỗi
một giây thần kinh của ta.

Từ đêm này qua đêm khác, hắn làm ta đắm chìm không màng đến thế

sự, mặc kệ nhân gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.