CHIÊU DIÊU - Trang 717

Ta muốn mở mắt ra nhưng lại không làm được, ta muốn giữ lấy hắn

nhưng lại không thể nhúc nhích.

Ta cảm nhận được hắn đang rời đi, cũng cảm giác được hơi thở của

hắn biến mất, nhưng ta không thể động đậy nổi dù chỉ một chút.

Ta nằm ở trên giường, cảm thấy mỗi một khắc thời gian trôi qua là

một lần chịu đựng khổ sở. Ta muốn phá bỏ cấm chế quanh thân nhưng làm
cách nào cũng không thể hóa giải được.

Ta biết, đây là cấm chế của Mặc Thanh tạo ra. Hiện tại ma lực của hắn

đã thức tỉnh, sớm đã không còn là một người tu đạo bình thường mà ta có
thể đối phó nữa. Ta không thể phá được cấm chế của hắn, trừ phi... hắn biến
mất.

Trời sáng, ta nghe được có người tới phòng ta thăm dò, thấy ta vẫn

ngủ liền lập tức đi ra ngoài.

Không, mau mau đi ngăn cản Mặc Thanh, gọi hắn quay trở lại. Đừng

để cho hắn đi.

Đừng để cho hắn...

Lại phải một thân một mình đi đối mặt với những lựa chọn tàn nhẫn

kia. Cả đời này của hắn đã phải đeo trên lưng quá nhiều gánh nặng rồi, đến
cuối cùng đừng để hắn phải gánh chịu những tổn thương đó nữa, hứng lấy
trách nhiệm nặng nề rồi một mình chịu chết.

Ta nguyện ý đi cùng hắn, vì sao hắn không hỏi qua ý kiến của ta, ta

nguyện ý đi cùng hắn mà!

Ta nhắm mắt lại, dùng hết toàn lực, rốt cuộc cũng mở được mắt ra.

Bên ngoài lại là đêm tối, bốn phía tĩnh lặng không có ai, ta ngồi dậy, lập tức
dùng thuật di chuyển đi về quê cũ. Ở nơi huyệt động sâu trăm trượng, ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.