CHIÊU DIÊU - Trang 96

màng tỉnh ngủ, sờ soạng muốn ra lấy nước uống. Bên cạnh liền có một bàn
tay nho nhỏ ôm lấy đầu ta, đưa chén nước đến bên môi.

Ta nhìn thấy mặt của hắn, sẹo đen chằng chịt, đáng sợ khiến cho da

đầu người khác tê dại.

Hắn phát hiện ra ta đang nhìn hắn, còn chẳng chờ để ta uống nước

xong đã vội vàng rụt tay lại. Hành động gấp gáp của hắn làm vỡ cả chén,
nước vãi lung tung. Hắn trầm mặc rúc vào một bên, tay chân luống cuống
vội che mặt lại.

Nhưng ta không hề nhớ hình dạng sẹo đen chằng chịt trên mặt hắn

trông như thế nào, mà chỉ nhớ được ánh mắt của hắn: "Dường như trong đó
tràn đầy những ngôi sao sáng lấp lánh."

Lúc ấy, ta thực sự ... đã cảm thấy như vậy.

Cảnh tượng này vốn đã được đóng kín vùi sâu trong trí nhớ ngày một

nhiều lên của ta, cho đến khi nhìn thấy hắn bây giờ, lớp bụi phủ trên ký ức
dường như được thổi tung, thoáng chốc trở nên rõ ràng.

Ta rụt người lại, không tự chủ được trốn tránh ánh mắt của hắn...

Trong sự hoảng hốt, không hiểu vì sao ta lại có một loại ảo giác,

dường như ánh mắt trong suốt kia của hắn đang nhìn thấy linh hồn ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.