CHIM CỔ ĐỎ - Trang 183

đang nhìn cô từ hai bên chiếc mũi to, quý phái. Khuôn miệng hình trái tim
như muốn cho thấy người đàn ông này cũng có mặt mềm mỏng, nhưng đối
với hầu hết những gì còn lại thì điều này vẫn cần phải chứng minh.

“Mẹ cháu thế nào rồi? Ta hy vọng mình không quá vô lý khi kéo cháu ra

khỏi công việc như thế này!” ông nói, chìa tay ra cho cô để nhận lại cái bắt
tay thoáng qua, lạnh nhạt. Ông tiếp tục nói không đợi cô đáp lời.

“Ta có một câu cần phải nói với cháu, mà ta nghĩ ta không thể đợi dược.”

ông chỉ tay về phía ngôi nhà. “Đúng, cháu từng đến đây rồi.”

“Chưa ạ,” Helena đáp, nhìn lên ông mà mỉm cười.
“Chưa ư? Ta tưởng hẳn là Christopher đã mang cháu tới đây rồi mới

phải. Khi cháu còn bé hai đứa đã rất thân thiết còn gì.”

“Hồi ức của ngài chắc đang đánh lừa ngài rồi, thưa ngài Brockhard.

Christopher và cháu từng khá thân thiết, nhưng…”

“Thật không? Nếu vậy thì ta sẽ dẫn cháu đi một vòng. Cùng xuống

chuồng ngựa thôi.”

Bàn tay ông nhẹ đặt lên giữa lưng cô, hướng cô đi về những tòa nhà bằng

gỗ. Sỏi kêu lạo xạo dưới chân khi họ bước.

“Chuyện xảy ra với cha cháu thật đáng buồn, Helena. Ta thực sự rất tiếc.

Ta ước gì có thể làm gì đó cho mẹ con cháu.”

Lẽ ra ông đã có thể mời chúng tôi đến dự tiệc Giáng sinh mùa đông năm

ngoái như ông vẫn làm, Helena nghĩ nhưng cô không nói gì. Nếu vậy thì
hẳn cô đã vui vì không phải chịu đựng việc mẹ cô cứ khăng khăng đòi đi
như thế.

“Janjic!” Brockhard kêu một thằng bé tóc đen đang đứng dưới nắng đánh

bóng bộ yên cương ngựa. “Đi dẫn con Venezia ra đây.”

Thằng bé đi vào trong chuồng ngựa trong khi Brockhard đứng nguyên

đó, quất nhẹ cây roi vào đầu gối và nhún nhảy trên hai gót ủng. Helena liếc
trộm đồng hồ tay.

“Cháu e rằng mình không thể ở đây lâu được, ngài Brockhard. Ca làm

việc của cháu…”

“Phải, dĩ nhiên. Ta hiểu mà. Để ta vào đề luôn vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.