CHIM CỔ ĐỎ - Trang 215

nghĩa là chúng tôi có thể kiểm tra câu chuyện của anh ta, và hóa ra thực tế
là anh ta được báo cáo mất tích trên mặt trận. Anh ta được cho là đã đào
ngũ. Lý lịch gia đình anh ta được kiểm tra. Anh ta có mang theo giấy tờ
chứng minh rằng anh ta là người như anh ta đã nóỉ. Tất nhiên tất cả những
điều này có thể được người Đức dựng lên, nên chúng tôi quyết định phải
thử thách anh ta.”

Tạm dừng.
“Và?”
“Chúng tôi giấu anh ta trong một cái lán, tránh xa cả chúng tôi lẫn quân

Đức. Ai đó đề nghị rằng chúng tôi nên ra lệnh cho anh ta giết chết một anh
trai của mình trong đảng Dân tộc Thống nhất. Ý chính là để xem anh ta
phản ứng thế nào. Khi chúng tôi ban lệnh cho anh ta, không thấy anh ta nói
gì, nhưng ngày hôm sau khi chúng tôi đi xuống lán của anh ta thì thấy anh
ta đã biến mất. Chúng tôi chắc chắn rằng anh ta đã trốn, nhưng hai ngày sau
anh ta lại xuất hiện. Anh ta nói rằng anh ta đã đến trang trại gia đình mình ở
Gudbrandsdalen. Một vài ngày sau chúng tôi nhận được các báo cáo từ
người dân của chúng tôi trên đó. Người ta phát hiện một người anh trai
trong chuồng bò, một người nữa trong kho thóc. Bố mẹ anh ta nằm trên sàn
phòng khách.”

“Lạy Chúa tôi,” Harry nói. “Tên này chắc mất trí rồi.”
“Có lẽ. Tất cả chúng tôi đều thế. Chiến tranh mà. Vả lại chúng tôi không

bao giờ nhắc đến chuyện này, kể cả hồi đó và đến tận bây giờ cũng không.
Vậy cậu cũng không nên…”

“Dĩ nhiên là không. Ông ta sống ở đâu ạ?”
“Ở Oslo này. Tôi nghĩ là ở Holmenkollen.”
“Tên ông ta là gì?”
“Fauke. Sindre Fauke.”
“Tuyệt quá. Tôi sẽ liên hệ với ông ta. Cảm ơn nhiều, ông Juul.”
Trên màn hình ti-vi có cảnh quay cận ảnh Poppe đang gửi lời chào đón

trở về đẫm nước mắt. Harry gài chặt chiếc di động vào đai lưng chiếc quần
dài thể thao, kéo quần lên rồi sải bước ra ngoài đến phòng cân nặng.

Shania Twain vẫn chưa thấy ấn tượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.