CHIM CỔ ĐỎ - Trang 224

hậu thế, trước khi giã từ cuộc đời này. Bất luận thế nào thì đó cũng là cách
tôi nhìn nhận.”

Fauke đi vào bếp, gọi vọng vào phòng khách.
“Chính Even Juul đã gọi đến bảo tôi rằng tôi sắp có khách. Khiến tôi

hiểu đó là POT.”

“Vâng, nhưng Juul đã bảo tôi rằng ông sống ở Holmenkollen.”
“Even và tôi không liên lạc với nhau nhiều. Tôi giữ số điện thoại vì dọn

đi chỉ là tạm thời thôi. Cho đến khi hoàn thành cuốn sách này.”

“Được rồi. Tôi đã tới đó và gặp con gái ông, cô ấy đã cho tôi địa chỉ

này.”

“Con bé ở nhà à? Chắc nó đang nghỉ phép.”
Việc gì? Harry vừa định hỏi nhưng lại thôi, thấy như vậy quá lộ liễu.
Fauke quay lại với một bình cà phê lớn nghi ngút khói và hai cái cốc.

“Đen chứ?” Ông đặt một cốc trước mặt Harry.

“Tuyệt.”
“Tốt. Vì cậu không còn lựa chọn nào đâu.” Fauke phá lên cười, suýt làm

đổ cà phê ra ngoài khi rót ra cốc.

Harry thấy thật đáng chú ý là Fauke hầu như chẳng có điểm gì nhắc anh

nhớ đến cô con gái. Ông ta không có được cách ăn nói, hay cách kiểm soát
bản thân có học thức như cô, cũng không vẻ mặt hoặc nước da ngăm như
cô. Chỉ có vầng trán là giống nhau. Đều cao có đường gân màu xanh dày
chạy ngang qua. “Nhà ông trên đó to thật đấy!” anh nói.

“Bảo dưỡng và cạo tuyết liên tục đấy,” Fauke đáp, nhấp thử cà phê và

chép miệng hài lòng. “Tối tăm, u ám và quá xa mọi thứ. Tôi không thể chịu
nổi Holmenkollen. Thêm nữa là chỉ rặt một lũ trưởng giả học làm sang
sống ở đó. Chẳng có gì cho một lão Gudbrandsdalen di cư như tôi.”

“Thế sao ông không bán nhà đi?”
“Tôi cho rằng con gái tôi thích nó. Con bé lớn lên ở đó, dĩ nhiên rồi. Tôi

hiểu là cậu muốn nói về chuyện ở Sermheim, tôi hiểu mà.”

“Con gái ông sống ở đấy một mình à?”
Harry nên cắn lưỡi mình. Fauke tợp một ngụm cà phê trong cốc. Ông cứ

đảo ngụm cà phê trong miệng. Một hồi lâu. “Con bé sống cùng một thằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.