CHIM CỔ ĐỎ - Trang 341

Anh ngạc nhiên khi không nhìn thấy một phản ứng nào in trên nét mặt

cô.

“Anh đã gọi cho Sis và bố cho họ biết sớm ngày hôm nay rồi!” anh nói

tiếp. “Bố anh đã nghe máy. Ông còn chúc anh may mắn nữa chứ.”

“Tốt rồi.” Cô tặng anh một nụ cười thoáng qua, rồi loay hoay với thực

đơn món tráng miệng.

“Oleg sẽ nhớ anh đấy!” cô nói thấp giọng.
Anh nhìn cô, nhưng không bắt được ánh mắt cô.
“Vậy còn em thì sao?” anh hỏi.
Một nụ cười gượng gạo lướt qua mặt cô.
“Họ có món kem chuối kiểu Tứ Xuyên này,” cô nói.
“Gọi hai phần đi.”
“Em cũng sẽ nhớ anh,” cô nói, đôi mắt cô nhìn sang trang tiếp theo trong

thực đơn.

“Đến mức nào?”
Cô nhún vai.
Anh lặp lại câu hỏi. Và ngắm nhìn cô hít một hơi. Cô đã sẵn sàng để nói,

nhưng chỉ có làn hơi bật ra. Cô bắt đầu lại. Và rồi nó đã đến.

“Xin lỗi, Harry. Nhưng ngay lúc này chỉ có chỗ cho một người đàn ông

trong cuộc đời em thôi. Người đàn ông bé bỏng sáu tuổi.”

Anh cảm thấy như cả một xô nước đá lạnh buốt dội xuống đầu.
“Thôi nào,” Harry nói. “Anh không thể sai đến thế.”
Cô ngước mắt lên khỏi cuốn thực đơn với nét dò hỏi trên mặt.
“Em và anh!” Harry nói, rướn người qua bàn. “Ở đây, tối nay. Chúng ta

đang tán tỉnh nhau. Chúng ta đang vui vẻ. Nhưng chúng ta muốn nhiều hơn
thế. Em muốn nhiều hơn thế.”

“Có lẽ thế.”
“Không phải là có lẽ. Mà là tuyệt đối chắc chắn. Em muốn mọi thứ.”
“Vậy thì sao?”
“Vậy thì sao? Em phải nói anh nghe, đó là thì sao đấy, Rakel. Vài hôm

nữa là anh sẽ đến một bãi rác nào đó bên Thụy Điển. Anh không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.