CHIM CỔ ĐỎ - Trang 358

•   •   •

Họ chuyển chỗ ngồi sang những chiếc ghế bành sâu trong phòng khách.
Brandhaug chuyền một vòng hộp xì gà Cuba - một món quà từ lãnh sự
quán Na Uy tại Havana.

“Được vấn giữa những cặp đùi phụ nữ Cuba!” ông thì thầm vào tai

chồng của Anne Storken và nháy mắt, nhưng anh ta có vẻ không hiểu ý.
Anh ta tạo một ấn tượng khô khan, cứng nhắc, người chồng này của cô ta,
tên anh ta là gì nhỉ? Một cái tên có hai chữ - Chúa ơi, ông quên rồi sao? Tor
Erik đúng không nhỉ! Đúng rồi, Tor Erik.

“Uống thêm Cognac không, Tor Erik?”
Tor Erik nở nụ cười mỉm, cam chịu và lắc đầu. Có lẽ là kiểu người khổ

hạnh đi bộ năm mươi cây số mỗi tuần, Brandhaug nghĩ. Mọi thứ ở anh ta
đều mỏng - cơ thể, khuôn mặt, mái tóc. Ông đã bắt gặp ánh mắt hai vợ
chồng trao nhau trong khi đọc bài diễn văn, như thể nhắc cho cô ta về một
trò đùa riêng tư. Nó chẳng nhất thiết có liên quan đến bài diễn văn.

“Nhạy cảm đấy,” Brandhaug chua chát nói. “Cẩn tắc vô ưu, đúng

không?”

Elsa xuất hiện bên cửa ra vào phòng khách.
“Bernt, anh có điện thoại.”
“Chúng ta đang có khách, Elsa.”
“Có người gọi đến từ Dagbladet.”
“Anh sẽ nghe trong văn phòng.”
Cô ta gọi từ phòng biên tập, một phụ nữ nào đó ông chẳng biết tên. Nghe

giọng cô ta còn trẻ và ông cố gắng hình dung cô ta. Cuộc gọi là về vụ biểu
tình tối hôm đó bên ngoài đại sứ quán Áo tại phố Thomas Heftyes, phản
đối Jorg Haider và đảng Tự do cực hữu. Ông ta được bầu để giúp thành lập
chính phủ. Cô ta chỉ muốn một vài nhận xét ngắn cho tờ báo buổi sáng.

“Ông có cho rằng đây sẽ là thời điểm thích hợp để xem xét lại các liên

kết ngoại giao của Na Uy với Áo không, thưa ông Brandhaug?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.