CHIM CỔ ĐỎ - Trang 410

“Tôi đang cố gắng dẹp tình cảm sang một bên, và hành xử chuyên

nghiệp đây!” Harry đáp.

“Vậy thì cố gắng thêm chút nữa đi, anh cảnh sát”. Krohn chỉ càng the thé

thêm khi gã cao giọng. “Chuyện nầy không chuyên nghiệp lắm. Tương tự
như vậy, giết một người trong chính nhà anh ta thì không chuyên nghiệp
lắm đâu!”

“Đó là tự vệ,” Harry nói.
“Thuật ngữ chuyên môn thôi,” Krohn nói, “hắn là một cảnh sát có kinh

nghiệm. Lẽ ra hắn nên biết rằng Olsen đang không ổn định, hắn không nên
xông vào như đã làm, tay cảnh sát đó rõ ràng nên bị truy tố mới phải!”

Harry không chịu buông tha.
“Tôi đồng ý với anh rằng, xét theo thuật ngữ chuyên môn, khi một tên tội

phạm lọt lưới thì bao giờ cũng rất đáng buồn” Krohn chớp mắt hai lần rồi
mới hiểu ý Harry.

“Các thuật ngữ pháp lý rắc rối khác, cảnh sát ạ!” gã đáp. “Tuyên thệ

trước tòa án dường như có thể là một tiểu tiết, nhưng nếu không có những
sự bảo vệ về pháp lý..”

“Cấp bậc của tôi là thanh tra đấy.”
Harry tập trung vào việc ăn nói mềm mỏng, chậm rãi.
“Sự bảo vệ pháp lý anh đang nói đến khiến một đồng nghiệp của tôi,

Ellen Gjelten, phải mất mạng đấy. Hãy nhớ cái tên ấy trong trí nhớ chết tiệt
mà anh tự hào đi. Ellen Gjelten. Hai mươi tám tuổi. Tài năng điều tra xuất
sắc nhất trong lực lượng cảnh sát Oslo. Sọ bị giập nát. Một cái chết đẫm
máu.”

Harry đứng lên, chồm người sang bàn của Krohn, với toàn bộ chiều cao

1m90 của mình. Anh còn thấy yết hầu trên cái cổ kền kền, xương xẩu của
Krohn chạy lên chạy xuống. Và trong hai giây Harry tự cho phép mình cái
xa xỉ được khoái trá thấy nỗi khiếp đảm trong mắt tay luật sư trẻ tuổi. Sau
đó Harry vứt danh thiếp xuống bàn.

“Gọi cho tôi khi anh quyết định xong mức độ giữ bí mật cho thân chủ!”

anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.