CHIM CỔ ĐỎ - Trang 417

“Hết rồi. Bây giờ họ đang sẵn sàng đuổi cổ tôi ra ngoài để đóng cửa

đây.”

“Về nhà ngủ đi - có lẽ ngày mai chúng ta sẽ nghĩ ra cái gì đó.”
Harry đã đến dưới bậc thềm, đang chuẩn bị nhảy phóc lên một lượt thì

cửa bật mở. Anh đứng im tại chỗ. Rakel mặc chiếc áo chui đầu và quần
jean xanh; tóc cô rối bù và mặt cô nhợt nhạt hơn thường lệ. Anh tìm kiếm
trong đôi mắt cô bất kỳ dấu hiệu nào rằng cô hạnh phúc khi gặp lại anh,
nhưng chẳng thấy gì. Tuy nhiên cái cử chỉ lịch sự lưng chừng mà anh khiếp
hãi nhất cũng thiếu vắng. Đôi mắt cô chẳng biểu hiện điều gì.

“Em nghe thấy tiếng người nói chuyện bên ngoài,” cô nói.
“Vào nhà đi.”
Oleg ở trong phòng khách, đang mặc bộ đồ ngủ ngồi xem ti-vi.
“Chào người thua cuộc!” Harry nói “Chẳng phải cháu đang phải luyện

thêm trò Tetris à?”

Oleg cười khịt mà mắt không rời ti-vi.
“Anh luôn quên rằng trẻ con không hiểu được lời nói mỉa mai,” Harry

nói với Rakel.

“Chú đã đi đâu thế?” Oleg hỏi.
“Đã ư?” Harry hơi bối rối trước nét mặt buộc tội của Oleg.
“Ý cháu là sao?”
Oleg bẻ vai.
“Cà phê không?” Rakel hỏi. Harry gật. Oleg và Harry ngồi im lặng xem

cuộc di cư khó tin của linh dương đầu bò qua sa mạc Kalahari, trong khi
Rakel dọn dẹp loảng xoảng trong bếp.

Cà phê và cuộc di cư, sẽ mất thời gian, “Năm mươi sáu nghìn điểm!”

cuối cùng Oleg nói.

“Làm gì có,” Harry đáp.
“Cháu đứng đầu danh sách điểm cao nhất từ trước đến nay rồi.”
“Cho chú xem nào.”
Oleg đứng dậy bước ra khỏi phòng khách, đứng lúc Rakel mang cà phê

vào phòng. Cô ngồi đối diện Harry. Anh lấy điều khiển từ xa vặn nhỏ tiếng
móng gõ rầm rập. Cuối cùng chính Rakel phá tan sự im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.