CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 129

Chương mười bảy

N

hận được giấy gọi lên họp của Brusex, lí trưởng Vi Văn Tăm vui mừng

cắp ô đi ngay. Nhưng qua cổng đồn, bước vào phòng họp, Tăm liền chững
người như bị đá chặn lối. Khó chịu quá mất thôi, Ngao đã ngồi ở đó từ lúc
nào, lại hai tay nắm cây gậy trúc, đầu ngửa tựa tường, ho hó cái mồm ngáy
pho pho.

Tìm chỗ ngồi, chống ô, Tăm quay mặt đi. Tăm khinh bỉ Ngao ra mặt.

Là bởi vì, xuất thân Ngao chỉ là một gã trai tính tình ngổ ngáo, ngỗ ngược,
không là đầu trộm đuôi cướp thì cũng chỉ là thằng bạch đinh tự nguyện đăng
lính khố đỏ mà lập thân, lập nghiệp. Năm 1945, Nhật nổ súng đảo chính lật
đổ Pháp, Ngao bỏ đồn Bảo Trang, tháo chạy, tự thương vào phần mềm cánh
tay, nhưng gian ngoan che mắt quan thầy, bịa chuyện lập công, được Tây
thưởng, thăng lên chức cai chứ đã là vương tướng gì! Ngao đâu có phải là kẻ
xuất thần từ một danh gia dòng tộc. Gia tư điền sản, Ngao cũng không thể bì
được với Tăm. Dòng họ Vi nhà Tăm làm quan ở đất này, ở cái vùng biên
giới này đã hàng trăm năm nay. Ruộng đồng ở cái xã Cam Đồng này đều là
lộc điền của Tăm. Dân chúng ở cái xã này đều là cần khỏi nhà Tăm. Em trai
Tăm làm tri châu, họ hàng xa gần nhà Tăm làm bang tá, phó châu, châu
úy

[87]

khắp các châu trong các tỉnh miền thượng du này, chứ đâu có phải là

lũ con nhà thổ hào mới giàu xổi lên như nhà Ngao.

Âm thầm nguyền rủa bỉ bai Ngao, cho tới lúc nghe đánh huỵch, Tăm

mới ngẩng dậy. Ngao đã tỉnh thức từ lúc nào, đang đập chân lập nghiêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.