CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 161

Tố, Cắm và trung đội trưởng Trần Hòa ngồi họp trong một túp lều cạnh

con suối. Ngoài kia, trong ánh trăng mờ, những khối người xanh đen màu
chàm, lấm rầm chuyển động.

>

- Kế hoạch của chúng tôi là cử một tốp thanh niên, cùng cai Sẩu chiều

nay cứu đồng chí Sào. Sau đó, anh em dõng ở bốt Cối Ngàn sẽ đem súng về
với bà con tham gia võ trang tranh đấu. - Tố nhìn Trần Hòa, nói.

Vừa lúc ấy có tiếng Tiển nói ở ngoài lều: “Các anh ấy ở trong này.” Tố

đứng dậy thì thấy cai Sẩu, theo sau là hơn chục người dõng đang hấp tấp
bước vào, súng đeo vai, ngọn súng xuống đất. Nhận ra Tố, người cai dõng
đứng lại, vẻ mặt bơ phờ, mệt mỏi:

- Chúng tôi về đây đủ cả, mười tám anh em...

Sẩu trân trân nhìn Tố, Tố chờ đợi. Một phút trôi qua. Bỗng người cai

dõng đưa hai tay ấp vào mặt, ngồi thụp xuống, nức nở:

- Các anh ơi. Chúng nó giết anh Sào rồi!

- Trời!

- Chúng nó giết anh Sào rồi!

Tố như sụt xuống một cái hố sâu thẳm. Anh đứng lặng, hai gò má lạnh

toát như băng.

- Tôi và anh Mòn tới thì chúng vừa đưa anh Sào đi. Những người dõng

ở đấy nói: Bọn mật thám Tây đánh anh ấy dã man lắm. Anh ấy nhất định
không khai một lời. Cuối cùng chúng cắt cả hai gân chân anh. Anh vẫn
không khai. Chúng kéo anh ra cầu Cốc Lếu ở tỉnh lị bắn anh. Phạ ơi! - Sẩu
gục đầu trên gối, thống thiết. - Tôi giác ngộ chậm quá! Tôi ngu si quá. Sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.