CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 194

- Với tôi thì chỉ có con “chó lửa” Revolver “cối xay” sáu viên này như

bọn cao bồi trong phim Mĩ vẫn chơi là không gì bằng. Nhưng đường trường
thì chỉ có các bin thôi. Điểm xạ rất thuận mà chơi cả băng cũng tuyệt.
Nhưng mà anh định làm gì đấy? Lau súng à. Thế thì để tôi.

- Cậu có thạo loại súng này không?

Nở tròn hai con mắt lớn, Kim cười phô hàm răng đều trắng bóng:

- Anh yên tâm đi! Đại hội tập sau mùa “rèn cán, chỉnh quân”

[118]

năm

1951 ở Phú Thọ vừa rồi, tôi bịt mắt tháo lắp một khẩu các bin như thế này
chỉ mất có mười lăm phút, chiếm giải nhất trung đoàn đấy, anh ạ.

Kim cầm khẩu súng, thao thao. Rồi ngó nghé vào nòng súng và chợt

kêu:

- Súng mới chưa dùng à? Mà sao dầu mỡ két đặc lại như gỉ thế này!

- Bên quân giới mới cung cấp cho. Chưa dùng lần nào thật. Mà có khi

là do ở đây lạnh quá!

Kim gật đầu. Vừa lật ngang lật dọc khẩu súng vừa rổn rảng:

- Tôi ra phố chơi. Nghe dân nói, hồi bọn lõ ở đây, có hôm xăng ô tô của

chúng còn đóng băng lại kia. Ngày còn đi học ở Hà Nội, tôi đọc sách thấy
nói ở Bắc Cực rét đến nỗi nghe hơi thở lách tách như tiếng cỏ cháy hơi thở
người vừa ra khỏi mũi là đóng băng lốp đốp như rang bỏng. Không khí tụt
xuống âm mấy chục độ, đến nỗi râu tóc cũng cứng đơ rồi gãy vụn ra kia.
Không hiểu trên dãy Phan Xi Păng kia có lạnh đến như thế không đấy!

Bất giác, câu nói vô tình của Kim khiến Tố nhìn ra khuôn cửa đang mờ

nhòa bóng sương. Chiều mùa đông đang buông. Sương, mưa đã xoá mờ mọi
dấu vết. Dải núi hùng vĩ chỉ còn lờ mờ một màu xanh lam hư ảo. Năm trăm
triệu năm trước, nơi đây là biển cả. Ba trăm triệu năm trước, cùng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.