CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 196

tươi rói. - Anh Tố này. Nhắc lại chuyện Cam Đồng, tôi thấy vẫn còn thắc
mắc đấy!

- Thắc mắc gì?

- Hồi ấy, Cam Đồng vui giải phóng, giá mà anh và chị Va tổ chức lễ

cưới có phải đẹp không nhỉ?

- Cảm ơn Kim!

- Sao lại cảm ơn?

- Thực tình là hồi đó nhiều đồng chí cũng gợi ý như Kim. Và tình yêu

của chúng mình thì cũng chẳng có gì phải nấn ná nữa. Nhưng Va lại bảo:
“Không phải là em chưa muốn làm vợ anh đâu. Em cũng không ngại là có
con, có con em sẽ dịu con đi công tác. Nhưng mà, em sắp thoát li lên công
tác ở huyện, em muốn thư thư một thời gian đã, anh à.”

Nói xong câu cuối cùng, Tố lặng đi trong giây lát. Quay mặt nhìn ra

khuôn cửa sổ, anh nghe được tiếng đập của con tim trĩu nặng cả lồng ngực.
Ôi, Va yêu quý của anh. Một thiếu nữ Tày xinh xắn và hồn hậu. Người con
gái suốt đời sẽ đi cùng đường với anh. Một đôi mắt đẫm lệ yêu thương. Cái
gầm sàn mùa cốm năm nào. “Anh! Em ngạt thở quá. Cho em cởi cái khuy áo
cổ cái đã.” Tiếng Va nói lấp trong hơi thở gấp gáp. Khuôn ngực thiếu nữ
tươi mát bồng bềnh trìu trĩu và cái ôm choàng nồng nã trong hương thơm
của cốm mới và mùi chàm nguyên khai.

Thời gian lặng lẽ trồi. Kim cúi xuống hí hoáy với công việc. Không ai

nói một lời. Lát sau, có cảm giác bây giờ cả hai người mới trở lại với hiện
tại. Tố nhìn Kim, cái gò mũi cao lấm tấm mấy chấm mồ hôi, tủm tỉm cười
và thật tự nhiên:

- Kim à, lúc nãy cậu hỏi mình, đang nghĩ gì mà đăm chiêu thế? Thế

theo cậu thì mình đang nghĩ gì nào? Cậu có tin không? Mình nghĩ đến tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.