CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 197

trẻ các cậu, mình cảm thấy yêu các cậu quá.

Có vẻ Kim hơi ngường ngượng, nên so một bên vai cọ một vết dầu mỡ

dầy trên má trái. Tố dào dạt:

- Kim à. Minh nghĩ đến tuổi trẻ dân tộc mình. Trần Quốc Toản mười

sáu tuổi, chưa đủ tuổi dự hội nghị Diên Hồng cùng các bô lão bàn việc đánh
giặc, đứng ngoài cuộc họp, căm giận quân thù tay bóp nát quả cam lúc nào
không biết. Rồi sau đó, tập hợp bạn bè giương cao ngọn cờ “Phá cường
địch, báo hoàng ân” tham gia cuộc kháng chiến chống quân Nguyên.

- Anh nói thế thì tôi hiểu rồi.

- Mình tin là cậu hiểu tầm sự mình lúc này. Tất cả các thứ mình để trên

mặt bàn kia, từ chiếc bật lửa tới viên thuốc chống sốt rét và cả khẩu súng
cậu đang lau giúp mình nữa, tất cả là để cho Tiển đấy.

- Anh yên tâm về chú thiếu niên này đi. Nó trưởng thành nhanh hơn ta

tưởng. Nhất là từ sau khi đi học trường thiếu sinh quân về. Chững chạc lắm
rồi. Mới có hơn tháng trời đi Phong Sa về mà tôi không nhận ra được nó
đấy!

- Kim à! Những ngày đầu tiên bí mật về Cam Đồng, mình phải ăn ở

trong rừng. Một hôm bỗng thấy nơi mình nằm có mấy tàu lá chuối khô giải
thêm cho ấm. Ai làm việc này vậy? Đúng là chỉ có chú Tiển nhà ta thôi! Ai
bảo chú ta làm việc này? Không ai cả! Linh cảm! Linh giác mách bảo. Lòng
yêu nước, đạo lí làm người là cái đã có sẵn, đã in sâu trong con tim, đã có
trong huyết quản từ tuổi thiếu niên người Việt rồi! Mà Kim này...

- Anh hỏi gì tôi cơ?

- Cậu đang học năm thứ mấy ở trường Bưởi thì kháng chiến toàn quốc

bùng nổ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.