CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 262

Em trai lí trưởng Vi Văn Tăm ở Cam Đồng. Lí Tăm thì đã đày đọa anh trong
kiếp cần khỏi. Còn Dẻn thì bắt giam anh ở trên châu. Chính nó đã hỏi cung
anh, đã sai lính đánh đập tra khảo anh. Vẫn biết đi làm cách mạng là nhằm
mục đích giải phóng dân tộc, giai cấp, chứ không phải là việc báo oán trả
thù cá nhân mà lòng anh vẫn cứ sôi lên khi nhìn thấy nó. Nén mình, lấy lại
bình tĩnh, đợi cho Dẻn đi qua, anh mới cắm cúi đi thật nhanh về nhà.

Dưới gầm sàn, ông cụ Nô đang thái chuối. Nhờ có thuốc của Lẳng xin

cho, nên dạo này bệnh quáng gà của ông cụ đã đỡ đỡ.

- Cụ để con thái cho. - Lẳng bước lại, vẻ mặt vẫn đăm chiêu.

Ông cụ Nô ngẩng lên:

- Anh về sửa soạn ăn cơm đi. Đi làm, việc thổ mộc đã vất vả cả ngày

rồi.

- Ông cứ để con đỡ.

Lẳng ngồi đè lên cái thần chuối nõn nà, bóng mướt. “Thằng Dẻn ra chỉ

huy lính? Bắt chó kéo cày à? Thế là thế nào nhỉ?” Lẳng nghĩ. Con dao cong
lướt xoèn xoẹt. Những khoang chuối mỏng tang, xôm xốp, lả tả rơi, lăn
chồng chất trên cái mẹt, nom như những đồng tiền cổ. Lẳng được sự tin cậy
yêu mến, quý trọng của gia đình ông cụ Nô vì tính tình hào hiệp, chịu
thương chịu khó, lại lễ độ, đứng đắn. Ngược lại, Lẳng và Kim cũng quý mến
gia đình ông cụ, nhưng cũng đang còn đắn đo việc tuyên truyền cách mạng
cho ông cụ và cô con dâu.

- Anh Kim đi thế mà lâu, anh Lẳng nhỉ? - Ông cụ Nô ngồi chẻ lạt ở

chân thang, bỗng dưng nói.

- Chắc là bà cụ anh ấy ốm nặng ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.