CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 266

Trần Hòa lại còn bị mắc bẫy, chạy bán sống bán chết mới về được đây,
nhưng mấy ngày vừa rồi đã biến đi đâu? Đi đâu? Cả Thào A Đủa nữa, tên
đầu sỏ biệt kích Mông hung hãn này cũng mất mặt đã hơn tuần nay rồi.

Chị Duyên vẫn còn ngồi cán bông. Trục cán kêu cót két. Ngọn đèn dầu

lạc đặt nổ lách tách. Cạnh đèn, Kim đang cắm cúi ăn cơm. Thấy Lẳng, Kim
ngẩng lên, hào hứng:

- Lão trưởng phố vừa đi thì tớ về. Đang bàn với cô Duyên về cái việc...

Duyên ngượng nghịu đưa tay che một bên má có cái hoáy lúm đồng

tiền. Kim đặt bát, vén mớ tóc xoăn xoã trên trán, giơ ngón tay, mổ vào
không khí:

- Cô cứ yên trí. Yên trí! Cứ ậm ừ không ra nhận, không ra từ chối lão

ấy. Mải mải paypay khác thâng. Khắc đi khắc đến. Còn việc lấy nước gạo
thì anh Lẳng sẽ đi cùng cô.

Mặt người phụ nữ ló ra khỏi vầng sáng của ngọn đèn đĩa. Con mắt

Lẳng vừa lướt qua. “Hai anh không phải là người mãn hạn phu..." Chị
Duyên nghĩ, tự nhiên thấy yên lòng lạ.

Kim bưng mâm bát rếch

[155]

ra sàn. Lẳng theo ra:

- Tình hình thế nào, anh Kim?

- Cậu có cảm tình với cô ấy đấy.

- Anh nói cái gì đấy?

- Lẳng này. Gái một con trông mòn con mắt đấy. A Duyên đây mí đây?

- Vớ vẩn!

- Trả lời đi. Cô Duyên có đẹp không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.