CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 288

Chà, Lý nói là làm thật! Trong bóng tối mờ mờ của gian ngách, có một

bóng đen bước vào. Rồi Tiển nhận ra hai cánh tay đang bị ghì chặt ở sau
lưng sau khi ăn xong củ khoai nướng được nới lỏng và buột rơi về phía
trước. Ngoài gian chính, Lý Đại Nhân cười khé khé:

- Đấy nhé. Tôi cho lính cởi trói thằng du kích lỏi con ấy rồi đấy. Mà tôi

nghi nó không phải là du kích Y Tý đâu. Nó là người của bộ đội Trần Hòa
Việt Minh cộng sản đấy. Bộ đội Trần Hòa nó cho lính tản xuống huấn luyện
du kích mà. Nhưng Lý tôi coi chúng chỉ là con muỗi thôi. Tuy thế Lý tôi
chưa thả nó được. Tôi giữ nó làm con tin. Vì tôi thực bụng muốn gọi Dờ Gu
về làm lễ kết nghĩa anh em, sống hòa thuận với anh. Giờ thì cụ tin tôi chưa?

Thấy ông cụ Bớ vẫn lì lì không nói, Lý liền rạp người, khề khề:

- Nào, cụ cho một câu đi để tôi cho lính mổ sửa soạn đồ lễ. Dà! Mổ một

con lợn này. Lấy một đĩa tiết của nó bày ở giữa mâm này. Cạnh đó là một
bát rượu đầy này. Một con dao, một khẩu súng làm chứng nữa. Chích máu
năm đầu ngón tay cho chảy vào bát rượu nữa. Rồi từng người nâng bát rượu
lên, uống rồi nói: “Máu người Hà Nhì ta cùng là màu đỏ. Còn máu kẻ khác
chỉ là nước lã. Vậy người Hà Nhì ta phải tốt với nhau. Miệng nói tay làm
phải như bụng nghĩ, không được ác với nhau.” Có đúng lí lối chưa, cụ?

- Đúng rồi đó!

Được lời như cởi tấm lòng, hếch bộ mặt xương xẩu lên cao, Lý cười

khành khạch. Nhưng Lý biết ngay là mình đã quá vội vàng. Và lập tức Lý tắt
tiếng cười, đổi mặt như lật bàn tay, gườm gườm nhìn ông cụ, sừng sộ:

- Thế nào, “hòn đá cuội” lầm bẩm cái gì trong miệng thế!

- Ta nói, lửa và nước không ở cùng nhau được! Vả lại, ông có phải

người Hà Nhì đâu!

- Huớ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.