CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 306

Người đàn ông ra sau chị sùm sụp cái nón rách, gánh hai thùng cơm

thừa lổn nhổn những xương cùng rau đi qua. Hai chân dẻo quẹo, tay đánh ve
vé, anh đi như chạy. Anh chạy thật. Gằm mặt xuống mà chạy. Mặc Dẻn gọi:
“Anh gì ơi!” Anh cứ giả điếc, cum cúp gánh chạy.

o0o

Chị Duyên đặt hai xô nước gạo, hấp tấp lên thang. Kim đang ngồi ở

bếp cùng bốn năm người. Đó là hai người phu, một người dõng, bà bán bánh
đúc ngô và người quét chợ. Họ là những cơ sở ở Phong Sa do Kim và Lẳng
mới tổ chức. Họ đang thì thầm về bọn lính mới từ Hà Nội lên, về khẩu đại
bác 105 li Tây mới thả dù xuống Phong Sa hôm qua. Họ đang trao cho Kim
một hòm mìn, hai hòm đạn, một khẩu súng ngắn. Còn Lẳng gánh thùng cơm
về, đang ở sàn trước, loay hoay tìm chỗ giấu cái bản đồ Phong Sa do một
người cai dõng vẽ mới trao cho, giấu ở đáy thùng cơm thừa nọ lên.

Chị Duyên đứng sau cái cột, chờ cho những người ở đó về hết, mới bật

kêu nghèn nghẹn:

- Các anh ơi! Làm thế nào bây giờ?

Kim đã giấu xong hòm mìn, hòm đạn, nghe tiếng chị Duyên, đứng dậy

giắt súng ngắn vào cạp quần, vuốt mái tóc như đã biết chuyện:

- Được rồi! Cô Duyên đừng lo!

- Nó hỏi em về anh Lẳng.

- Cô trả lời sao?

- Em bảo: Anh ấy là anh họ em ở Dào San ra đi phu giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.