CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 326

Giọng ngàn ngạt bồi hồi, đại đội trưởng Trần Hòa nói và đẩy nhẹ Tố ra

cách mình một cánh tay, như để có đủ khoảng cánh nhìn rõ hơn chân dung
con người đáng yêu đáng kính này.

Quả thật lúc này, sau tất cả những gì đã trải, Tố đã hoàn thiện trọn vẹn

nhất dung mạo tinh thần và thể chất của mình. Tố đang ở thời điểm đẹp nhất
về mọi phương diện. Một vóc hình thuần thục rắn rỏi sau bao nhiêu gian nan
vất vả. Một gương mặt điềm tĩnh với đôi mắt thâm trầm vừa biểu hiện một
nghị lực phi thường, vừa chan chứa một tình yêu thương sâu nặng. Một sống
mũi cao cao và một ánh cười trìu mến. Từ anh, mọi người có thể nhận ra
một ánh sáng tinh thần vừa tươi sáng vừa có thể đặt vào đó tất cả niềm tin
cậy và mến yêu.

Giây phút xúc động qua nhanh. Trần Hòa nhìn anh Tố, khe khẽ:

- Anh Tố à, xin có một đề nghị với anh. Là người phụ trách công tác

quân sự, tôi muốn được trực tiếp vào cuộc tiêu diệt bọn tổng Ngao ở Nậm
Si.

Tố gật đấu:

- Mình hiểu. Nhưng lúc này, mũi chống cuộc càn quét của Brusex ở

Lùng Thàng vẫn là vô cùng quan trọng, không thể thiếu đồng chí được. Còn
Nậm Si và Nậm Ma, mình và anh em ở đó đã có cách.

- Cách chi vậy?

- Bí mật! - Tố nhoẻn cười. - Nói vui vậy thôi. Nhưng đại để là thế này.

Con người ta ấy mà, có khi nó không sợ số đông bằng số ít, thậm chí sợ cả
sự im lặng. Im lặng tuyệt đối. Đó là điều mình đã nhận ra khi ngồi trốn địch
trong bịch thóc. Vậy ta hãy chờ xem nhé!

o0o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.