CHIM ÉN LIỆNG TRỜI CAO - Trang 35

Chương năm

T

ố đã sống những ngày dài, bữa ăn chỉ là cái bắp bi

[38]

, là nắm rêu xanh

chát và chùm quả sẹ cay ăn xong như đốt lửa trong bụng. Nhiều đêm ngủ
rừng, sáng dậy anh thấy vết chân hổ in bên chiếc lều lợp gianh sơ sài của
mình. Song, tất cả những gian khổ và hiểm nguy ấy cũng chưa thể so được
với cuộc sống đầy bất trắc của anh lúc này. Cái chết có thể đến ngay trong
gang tấc, vì hằng phút hằng giây anh phải giáp mặt với một kẻ thù có chính
quyền, có lực lượng vũ trang, thừa gian ác và xảo quyệt.

Nhưng, cuộc sống của một cán bộ hậu địch không phải chỉ có thế. Hơn

ở đâu hết, ở ngay trong lòng địch này, Tố hiểu được một cách sâu sắc tấm
lòng của đồng bào dân tộc thiểu số đối với cách mạng, đối với cán bộ Cụ
Hồ. Trong gian khổ, trong hiểm nguy, những người nghèo khổ sẵn sàng chở
che cho anh, bảo vệ anh, bảo vệ cách mạng tự nhiên như chất chàm tươi
nguyên ăn vải bền màu.

Bước lên nhà, Va thấy Tố ngồi cạnh bếp đang gầy lửa đun siêu nước.

Nhìn nhau, cả hai cùng lặng đi trong giây lát. Ơn bà cụ Va, sống để dạ, chết
mang đi, Tố có bao giờ dám quên. Không thể quên. Không thể quên cả cô
thiếu nữ Tày mảnh mai kia nữa. Không thể quên cả Va nữa!

Kìa, Va! Sau mấy giây bốn mắt nhìn nhau, là bóng hình cô đang gập

mình, áp mặt trong đôi bàn tay lặng phắc. Một tấm lưng con gái óng mượt
sau lần vải chàm xanh thẫm vẽ một nét cong mềm đang trong trạng thái run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.