CHIM LIỀN CÁNH - Trang 316

Nhưng nếu hoàng đế lại cảm thấy Quỳ vương coi giữ binh mã các trấn,
trong khi thái tử tuổi nhỏ mà hoàng thúc thế lớn, rất có khả năng sẽ thay thế
tân đế giải quyết mối đe dọa lớn nhất đến hoàng vị thì chẳng những Lý Thư
Bạch không thể lấy lại vinh quang, mà ngay tính mạng cũng khó giữ.

Hoàng Tử Hà thấy lòng thắt lại, hơi thở cũng nghẹn ứ: "Công công nhiều
tai mắt, lại là người thân tín của thánh thượng, chẳng hay có biết được
thánh ý chăng?"

"Xưa nay lòng vua khó dò, huống hồ ta chỉ là một hoạn quan?" Vương
Tông Thực nhếch môi cười giễu, nói thêm: "Có điều mấy ngày này bệ hạ
nhất định sẽ quyết, người chỉ cần ở yên đây đợi là được."

"Vâng." Cô khẽ đáp.

Y còn định nói thêm thì bên ngoài vang lên tiếng chân nhẹ nhàng mà nhanh
nhẹn, như tiếng thiếu niên nhảy chân sáo. Rồi gã thiếu niên cắn hạt dưa gõ
cửa, sau đó đẩy cửa bước vào, đến bên tai ghé thì thào với Vương Tông
Thực mấy câu.

Vương Tông Thực nhướng mày nhìn Hoàng Tử Hà, chậm rãi đặt chén trà
trong tay xuống, hỏi nhỏ: "Nhanh thế ư."

Thiếu niên nọ gật đầu.

Vương Tông Thực quay sang bảo cô: "Đi thôi, dẫn ngươi đi xem một vở
kịch." Hoàng Tử Hà không hiểu buột miệng hỏi lại: "Xem kịch ư?"

"Phải, một vở kịch... mà ngươi không ngờ tới, xem xong, ngươi nhất định
sẽ càng buồn bã đau khổ hơn. Nhưng ngươi chắc không muốn bỏ lỡ đâu."

=================

Chương 15: Phồn hoa đưa tiễn

Tp: cHi199

Xe ngựa nhắm thẳng hướng Tây, rồi dừng lại cạnh cửa Khai Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.