CHIM LIỀN CÁNH - Trang 318

"Trời cao có mắt, đương kim thánh thuợng đức độ, muôn dân thiên hạ chỉ
mong sớm ngày diệt trừ yêu nghiệt, trả lại sự yên bình cho giang sơn Đại
Đường ta..." Nói đến đây, giọng lão đã đứt quãng rối loạn, không nghe được
nữa. Thì ra lính canh trên thành thấy ông lão càng nói càng lộn xộn, đã kẹp
chặt hai tay lão, toan lôi xuống dưới.

Hoàng Tử Hà đứng bất động nhìn cảnh tượng nhốn nháo ấy, như th ấy Ngạc
vương đang đứng trên gác Tường Loan mắng chửi Lý Thư Bạch.

Hai người khác nhau nhưng lời nói lại tương đồng, tình cảnh gần như
không khác mảy may.

Tiếng

bàn tán xung quanh nháo nhác như ong vỡ tổ.

"Nói vậy là Quỳ vương định làm phản thật ư?"

"Ai bảo không phải đâu nào! Quỳ vương trước là giết chết Ngạc vương, giờ
lại bị thị vệ trong phủ liều chết ngăn cản, tiếc rằng thất bại trong gang tấc,
ôi..."

"Ta chẳng đã nói Quỳ vương bị Bàng Huân nhập xác, rắp tâm lật đổ thiên
hạ Đại Đường, các người còn không chịu tin!"

"Thánh thượng minh giám, Quỳ vương đã bị giam lỏng, kẻ nào trong phủ
còn cố kháng cự chứ?"

"Tóm lại không ngoài mấy tên hoạn quan loại cái kia! Chỉ thương cho Ngạc
vương cùng cha con nhà họ Trương, một lòng trung với nước mà bị hại chết
như vậy!"

"Quỳ vương giết anh em ruột thịt, chứng cứ rành rành, hạng người không
bằng cầm thú này, chết cũng chẳng có gì đáng tiếc!"

"Ài, Quỳ vương trước khi bị Bàng Huân nhập xác cũng có công với xã tắc,
thánh thượng nhân đức, há có thể nói giết là giết ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.