CHIM LIỀN CÁNH - Trang 250

"Tôi tự làm mà. Phòng công tử có bao nhiêu thứ linh tinh, tôi mượn tạm
dùng thôi." Nói rồi cô xăm xăm bước ra ngoài.

Chu Tử Tần hớt hải đeo hòm chạy theo sau: "Sùng Cổ đi đâu thế?"

"Công tử quay lại thu xếp đồ đạc, nhất định là tới phủ Ngạc khám nghiệm
thi thể, đúng không?"

Chu Tử Tần vội gật đầu: "Vậy Sùng Cổ vẫn là trợ thủ của ta chứ?"

"Ừm, tôi quen rồi mà."

"Chu thiếu gia có thêm trợ thủ từ bao giờ thế?"

Ngồi trên xe, Lưu tri sự quan sát thiếu niên mặt mày ủ ê, khóe mắt cùm cụp
nọ thật

kỹ, phân vân không biết có nên để hắn tiếp xúc vụ này hay không.

Chu Tử Tần vỗ ngực đáp: "Còn phải nói à, giờ tôi là tổng bộ đầu quận
Thục, bên cạnh không có trợ thủ sao được? Huống hồ Sùng... tiểu Trùng rất
lợi hại, tuy tuổi nhỏ nhưng đã học hết chân truyền của tôi rồi đấy."

Người của Tông Chính Tự hỏi ngay: "Chu thiếu gia đã có trợ thủ, sao còn
phải đeo hòm đồ nghề?"

Chu Tử Tần giật nảy mình, nhìn lại chiếc hòm trong lòng, lắp bắp: "Cái
này..."

"Tôi vốn định đeo phụ công tử." Hoàng Tử Hà đáp bằng giọng khàn khàn,
"Nhưng trong hòm của công tử có vô số thứ tuyệt mật độc môn, sợ tôi lén
học hết thì đệ nhất ngỗ tác Trường An phải đổi người..."

Hai người bên cạnh nghe rất có lý, đều trầm tư gật đầu, song khó tránh nhìn
Chu Tử Tần bằng ánh mắt coi thường.

"Làm gì có chuyện! Ngón nghề của công tử ta, ngươi phải hai ba chục năm
nữa mới học hết được kia! Cái hòm cỏn con này nhằm nhò gì!" Chu Tử Tần
cự lại, đồng thời lén giơ ngón cái khen Hoàng Tử Hà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.