CHIM LIỀN CÁNH - Trang 255

vương trước lúc lâm chung còn nói Quỳ vương giết mình?"

Hoàng Tử Hà gỡ tay gã ra, ngồi xuống trước gương, vừa vốc nước sạch rửa
lớp hóa trang đi, vừa lần lượt thuật lại mọi chuyện hôm qua, rồi hỏi: "Công
tử nghĩ trên đời có cách gì khiến Ngạc vương bất chấp cả tính mạng, cũng
phải đẩy Quỳ vương vào đường cùng, thân bại danh liệt hay không?"

Chu Tử Tần ngây ra, mặt tái xanh, thẫn thờ hồi lâu mới lắp bắp hỏi: "Thuật
nhiếp hồn ư?"

Hoàng Tử Hà gật đầu, nhưng không nói gì thêm.

"Nhưng thuật nhiếp hồn không thể bỗng dưng thi triển được? Vô duyên vô
cớ, sao Ngạc vương lại hận Quỳ vương đến mức lấy mạng đổi mạng như
thế? Huống hồ, lần trước chẳng đã nói Ngạc vương cả tháng không rời
vương phủ một bước ư? Ai có thể dùng thuật nhiếp hồn với Ngạc vương
được?"

"Còn nữa, rốt cuộc Ngạc vương làm cách nào nhảy từ trên gác Tường Loan
xuống rồi biến mất giữa không trung..." Hoàng Tử Hà nhắm mắt lắc đầu nói
khẽ: "Vụ này hết sức kỳ dị đáng sợ, đến giờ... tôi vẫn không biết có thể đi
bước tiếp theo không nữa..."

Chu Tử Tần cũng bó tay, cứ nghĩ đến vụ án kinh khủng này, gã lại ngây ra
nhìn Hoàng Tử Hà, như thấy một vòng xoáy khổng lồ đang từ từ cuộn lên
sau lưng cô. Chẳng khác gì cái miệng

đỏ lòm của con mãnh thú, máu tanh cùng bóng đêm từ đó lan ra, như ngàn
vạn sợi dây mây vươn dài, nhằm lúc cô chưa kịp đề phòng, trói chặt rồi từ
từ lôi cô vào trong, không sao giãy thoát.

Mồ hôi lạnh từ trán Chu Tử Tần lăn dài, gã bất giác đứng dậy, run run gọi:
"Sùng Cổ..."

Cô đã rửa sạch tay, nghiêng đầu nhìn sang.

Chu Tử Tần run rẩy: "Trốn... Chúng ta trốn đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.