CHIM LIỀN CÁNH - Trang 49

tùy túng rẽ đám đông ra, đi thẳng vào phủ, miệng nói: "Bản vương đi tắm
gội thay áo đã, các vị có thể vào sảnh đợi..."

Vừa nói đến đây, y bỗng sững ra trước cửa

Đám người đằng sau không hiểu Quỳ vương trông thấy gì, nhưng thấy y
đứng sững ở đó, đang nói nửa chừng thì im bặt, bèn lũ lượt vươn đầu ra ngó
xem rốt cuộc là cái gì đã khiến Quỳ vương nổi danh lạnh lùng điềm tĩnh, dù
núi lở trước mặt cũng không hề biến sắc lại phải thẫn thờ.

Lý Thư Bạch nhanh chóng định thần, bước qua cửa rồi quay lại bảo tất cả
mọi người: "Hôm nay ta mệt rồi, mời các vị về cho, mọi chuyện để mai
hẵng bàn."

"Bẩm vương gia, mạng người quan trọng mà! Việc của Ôn Chương rốt
cuộc..."

"Vương gia, một trăm hai mươi tòa tháp phải làm sao đây! Trên dưới bộ
Công sắp bị lôi đi xử giảo hết rồi..."

"Xin gia xem qua đi..."

Lý Thư Bạch như không nghe thấy, chỉ đứng trên thềm, nhìn chằm chằm
bóng dáng mảnh mai trước bức chiếu bích.

Hoàng Tử Hà vận bộ váy vàng nhạt, mái tóc búi đơn giản, chỉ cài cây trâm
y tặng, đứng trước chiếu bích quét vôi trắng, lúm đồng tiền ẩn hiện trên
gương mặt tái xanh. Trong đôi mắt đắm đuối kia lấp lánh hai vì sao sáng
nhất thế gian, phản chiếu bóng hình y, khiến mọi thứ trước mặt y bỗng sáng

rực lên như có hào quang vạn trượng.

Từng bước, từng bước, y thong thả bước xuống thềm, đi về phía cô.

Hoàng Tử Hà đứng giữa gió lộng, tà áo bay bay, tóc tơ phấp phới, nhoẻn
miệng cười thật tươi, ánh sao trong mắt cũng long lanh dao động.

Ngực y như có cái gì trào lên rồi nghẹn lại, hơi thở cũng ngừng mất một
nhịp. Máu trong tim y sôi lên, cả người lúc lạnh lúc nóng, chẳng biết là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.