CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 156

Ngũ Lão móc trong túi áo nâu ra năm mươi quan tiền mới cứng đặt vào

tay chủ quán, không quên nói thêm:

- Chúng ta thuê cả quán tối nay đấy nhé! Thiếu bao nhiêu, chúng ta bù

thêm.

- Dạ! Cũng tạm đủ ạ! Có thiếu thì cũng in ít thôi. Khoảng một hai chục

nữa là cùng.

Ba người đặt đít xuống thẳng sàn gỗ cẩm lai sặc sỡ sắc mầu như tranh

vẽ. Nguyễn Khoái đã quát chủ quán đem rượu ra:

- Mang ra vài vò trước! Các món ăn tính sau. Uống đến hết đêm cơ mà.

- Dạ, vâng! Có ngay! Có ngay!

Một đứa trẻ chừng mười bốn, mười lăm bưng ra một vò sành, to gần

bằng thùng gánh nước và ba chiếc bát sứ. Nguyễn Khoái tranh lấy rót ra và
hít hà khen rượu ngon và nặng, cắm tăm được.

- Mời hai hiền huynh - Chế Nghĩa bưng bát rượu lên ngang mặt nói.

- Mời mọc mẹ gì! Cứ uống đi! - Nguyễn Khoái vừa nói vừa uống hết veo

bát thứ nhất, rồi lại tự rót ngay tắp lự cho mình bát thứ hai.

Phạm Ngũ Lão vừa nâng bát lên miệng thì phía cửa ngoài có tiếng ồn ào.

Rồi chủ quán mặt tái mét bước vào, lắp bắp thưa:

- Dạ! Dạ! Xin ba vị thứ lỗi cho, đi quán khác. Có cháu Nhân Huệ vương

và đồng bọn đòi vào… Chúng nói các vị không đi thì chúng đốt quán. Dạ!
Chúng không dọa suông đâu! Chúng nói là làm đấy!

- Cái gì cũng phải có tôn ti trật tự. Ai đến trước thì thuê trước. Ngoài ra

còn có vương pháp nữa chứ? Đốt là đốt thế nào? - Ngũ Lão vặc lại.

- Dạ! Bọn này cậy quyền. Cậy tiền, cậy thế không gì là chúng không

dám làm đâu ạ! Quán mới mở lại. Mấy tháng trước đây, thi thoảng Ô Mã
Nhi có đưa mấy cô đầm nhí Tiểu Nga-la-tư đến ăn uống phè phỡn. Có ghi
sổ đến cả chục lần mà đã thanh toán được đồng nào đâu? Nay bọn này mà
đốt quán thì gia đình tôi chết đói hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.