CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 158

thẳng vào một phát. Nghe tiếng tên ra đánh “tách”, Ngũ Lão vội né người,
thuận tay bắn được mũi tên. Rồi không nén nổi giận, Ngũ Lão nhằm về
hướng đứa vừa bắn, nhằm vào vai trái phóng mũi tên đến.

Thằng khốn: “Ối!” lên một tiếng ôm lấy vai chạy bổ ra đường, kêu ầm ĩ:

- Ôi có kẻ giết người! Có bọn cướp giết người!

Bọn đàn em cũng chạy xuống theo và cùng đồng thanh la. Có ánh đuốc

lớn tiến đến cùng đội quân Thánh dực do phó tướng Đỗ Hành đi tuần thấy
chuyện huyên náo thì vội chạy đến. Thấy mũi tên còn cắm trên vai đứa
cháu gọi Nhân Huệ vương là cậu ruột thì Đỗ Hành vội lao lên quán. Nhưng
rồi Đỗ Hành không ngờ thốt lên:

- Hai vị Hổ hầu và tân Đô úy! Sao lại ngồi đây và ăn vận thế này!

- Chả lẽ chúng ta không có quyền ngồi đây và ăn vận thế này sao? - Ngũ

Lão vặc lại.

- Hổ hầu hiểu lầm ý tôi rồi! Ý tôi muốn nói là các vị ăn mặc như thế

khiến bọn con cháu nhà quý tộc hiểu lầm nên tỏ ra hỗn láo. Để tôi ra bảo và
đuổi chúng nó đi!

Nói rồi Đỗ Hành phăm phăm chạy xuống. Một tay đặt ở đốc đao, tay kia

chỉ vào mặt mấy thằng mất dạy:

- Chúng mày có biết là đang vuốt râu hùm không? Ba vị trên kia đâu

phải là hai thằng nhà quê. Đó là Hổ hầu Nguyễn Khoái, Hổ hầu Phạm Ngũ
Lão và tân Đô úy Nguyễn Chế Nghĩa đó. Cút ngay, không tao cho lính bắt
giam chúng mày lại bây giờ.

- À, ông nhớ lấy nhé! Để rồi tôi sẽ báo với cậu tôi. Ông dám dùng quân

Thánh dực vào hùa với bọn nhà quê để bắt nạt con em quý tộc! Ông đừng
có mà hối, mà chối đấy!

Mặc dù vai còn đau nhức nhưng thằng mất dạy vẫn già họng đe dọa. Sau

khi ra vẻ cứng, chúng vội vàng kéo nhau chạy về phủ Nhân Huệ vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.