CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 197

với nhau; thứ nhì tiền tệ (ý nói việc gì cũng có thể dùng tiền để mua bán
được); thứ ba là hậu duệ (chỉ con cháu, họ hàng của lớp vương hầu, quý tộc
bấy giờ). Đây thực sự là quốc nạn, một thứ NỘI XÂM gặm mòn đất nước.

- Thế ngươi đã báo với Quốc công Tiết chế chưa? - Ngũ Lão hỏi lại.

- Báo rồi! Đệ với Đoàn Nhữ Hài, Trương Hán Siêu lên gặp Đại vương ở

Vạn Kiếp…

- Đại vương bảo sao - Ngũ Lão sốt ruột hỏi lại.

- Đại vương chỉ thở dài, không nói gì.

- Huynh thấy chán nản lắm! Cũng định lên thăm Đại vương một ngày

gần đây. - Ngũ Lão đáp.

Trần Thì Kiến vừa về thì có trát của vua mời vào gặp riêng.

- Trẫm định cử Điện súy đi dẹp loạn Ai Lao ở bắc Ái châu - Mở đầu Anh

Tông nói - song muốn xem ý của Điện súy thế nào? Vì việc quản quân cấm
vệ cũng là điều tối hệ trọng. Nếu Điện súy không đi, trẫm sẽ cử tướng khác.

- Quân Ai Lao nhiều lần khinh nhờn vì cậy có nhiều voi dữ. Kỳ này nếu

Thánh thượng cử mạt tướng đi - Ngũ Lão đáp. - Xin cho quan coi quân khí
chế cho thật nhiều pháo đùng và cấp cho thật nhiều cung tên. Còn việc ai
quản quân cấm vệ đã có Hầu gia Đỗ Hành và Đô tướng Nguyễn Chế Nghĩa
đều là những người tài giỏi cẩn trọng, nên không có gì phải lưu tâm cả…
Mạt tướng có một việc không biết có nên bẩm với Thánh thượng hay
không?

- Điện súy có gì cứ nói! Thượng hoàng Trần Nhân Tông cũng rất yêu

quý Điện súy. Có lần Người đã than, nếu có Điện súy đi hộ giá lần ấy thì
chưa chắc Trần Bình Trọng đã phải bỏ mình.

- Thượng hoàng quá khen thôi. “Chứ tài đức của mạt tướng cũng chẳng

có gì đáng phải để ý… Còn chuyện mạt tướng muốn tâu với Thánh thượng
hôm nay là… mạt tướng tuy chưa già nhưng đã cảm thấy mỏi mệt… không
hẳn là muốn từ quan… Mà muốn Thánh thượng bố trí cho việc… có thời
gian rảnh rỗi một chút… để còn thực hiện di nguyện của sư phụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.