CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 212

- Ngươi nói cũng có lý! Nhưng mà ai ngờ sự việc nó lại đến một cách lạ

kỳ như vậy. Giá như ta không vội vàng đuổi tay thầy bói đi. Giữ hắn lại…
biết đâu sự thể sẽ khác. Vả lại cái thằng bé… con ta ấy. Nó hung hăng quá.
Không biết mình biết người. Tay ta đã dài, cây kiếm cũng dài, ta đưa ra cốt
để dọa hắn, tưởng hắn cũng có võ nghệ, gạt hoặc tránh ra một bên, nào ngờ
nó cứ nhảy bổ vào ta, vung quất quật thẳng vào đầu. Thế là lưỡi kiếm
xuyên qua ngực nó. Ta rút tay lại thì đã… không kịp nữa rồi…

- Thôi huynh đừng buồn nữa! Còn bao nhiêu việc ở Vân Đồn đang chờ

huynh… Với ba cô đầm Tiểu Nga-la-tư, da trắng, mắt xanh, tóc vàng, váy
ngắn đến bẹn… chờ huynh.

Khánh Dư không đáp lại.

Trần Khắc Chung rụt rè hỏi tiếp:

- Có dịp ra Vân Đồn, huynh cho đệ thử… một lần cho biết được không?

- Chỉ sợ người không có sức! Ta cho ngươi thử cả ba. Không khéo bị

“thượng mã phong” lại đổ tiếng ác cho ta.

- Huynh yên tâm, đệ là quan văn, nhưng cũng hiểu được binh pháp “biết

mình, biết người. Trăm trận, trăm thắng”.

Trần Khắc Chung thường xuyên đến uống rượu, khiến Nhân Huệ vương

cũng một phần nguôi ngoai được nỗi buồn. Khoảng gần mười ngày sau thì
con chim ưng lông đỏ, mỏ quặp bay về. Trông nó nhẹ nhàng, tráng kiện hẳn
ra. Đặc biệt nó còn tha về một con rắn chúa cái cực lớn. Có thể là vợ con
rắn đực nó đã giết để cứu Nhân Huệ vương trong cuộc đi săn ngày nào.
Nhân Huệ vương hứng chí bảo:

- Đúng là nhất điểu nhì ngư. Tam xà tứ tượng. Đến loài vật cũng biết

“báo thù mười năm chưa muộn” Con rắn cái này chờ nó thay mỏ, thay
móng để trả thù cho chồng nhưng mà con chim ưng này vẫn tỏ ra “quái
kiệt” hơn.

- Bởi vì nó là vật nuôi của huynh mà! - Trần Khắc Chung nịnh khéo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.