CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 54

5

Hưng Đạo vương nhìn Phạm Ngũ Lão. Lát sau Hưng Đạo vương thong

thả kể lại đầu đuôi câu chuyện giữa Tiết chế với công chúa An Tư. Rồi Tiết
chế hạ giọng:

- Kiếp nạn của con thế là thoát rồi. Cha phải dùng “khổ nhục kế” xin An

Tư buông tha cho con, công chúa mới xiêu lòng mà về kinh đấy! Chứ
không công chúa An Tư mà “ăn vạ” ở đây thì… lôi thôi to cho con.

- Đa tạ công ơn trời biển của cha.

- Tình hình binh lính luyện tập thế nào?

- Thưa cha… Sĩ khí rất hăng… Con tính quân số đây có gần mười vạn…

Sẽ chia làm ba đợt thay nhau luyện tập… Sau khi dụng câu liêm thương đã
thành thục sẽ tập chống công thành… Rồi tập đánh mai phục, tập đột kích,
tập bầy trận…

- Cha nghĩ thời gian còn đủ để luyện quân… Nhưng cha thấy trong gan

một của con, bề ngoài có phần hùng hổ lắm! Nhưng bên trong vẫn ẩn chứa
một nỗi canh cánh gì rất lớn, có đúng không?

- Thật đúng là không có gì giấu được cha… Nhưng nếu con nói ra có sợ

mắc tội làm giảm nhuệ khí của quân ta không?

- Cha con với nhau. Có gì con cứ trải hết lòng mình.

- Cái con lo nhất là binh lính của ta chưa quen với trận mạc. Kinh

nghiệm trận mạc ngay cả con đây cũng chưa có gì. Vậy thì luyện cho binh
lính thế nào? Nhiều đêm con “thức trắng” không sao chợp mắt được.
Nhưng vẻ bề ngoài vẫn tỏ… cho binh sĩ biết là ta đây không có gì phải
sợ…

- Nỗi lòng của con cũng là nỗi lo của cha. Nhưng Ngũ Lão này… Khi

giặc Thát sang ta xâm lược lần thứ nhất, tất cả tướng sĩ Đại Việt đã ai có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.