CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 82

- Mẹ đừng cả nghĩ làm gì cho mệt. Tiết chế nhận con làm con nuôi. Luôn

được ở bên Người… được Người dạy dỗ hàng ngày. Ngay như chuyến về
đây. Phải như thế nào thì Tiết chế mới cho theo hầu. Chứ có phải ai muốn
cũng được đi đâu.

- Đấy là mẹ nói thế thôi! Mọi việc mẹ nghĩ đều do ông Giời sắp đặt cả

rồi. Có muốn cũng không được mà có từ cũng không xong.

Chợp mắt được một canh giờ, Ngũ Lão trở dậy đã thấy mẹ đang lọ mọ

dưới bếp.

- Mẹ làm gì mà dậy sớm thế?

- Mẹ dậy luộc cho anh nồi khoai lang và nấu cho anh nồi nước chè tươi.

Những thứ mà lúc ở nhà anh vẫn thích…

- Cám ơn mẹ! Đúng là những món ăn mà con đương thèm.

Rồi Phạm Ngũ Lão ra giếng múc nước rửa mặt và lấy nước cho ngựa

uống. Con Tía bỗng dựng hai chân trước lên thành giếng, cúi cái mõm
xuống rồi hý lên mấy tiếng rất khác thường. Phạm Ngũ Lão lôi nó ra buộc
vào gốc cây thị rồi bê chậu sành nước lớn đặt trước mõm. Nhưng nó chỉ
thọc mõm xuống rồi lắc lắc sang hai bên mà kiên quyết không uống. Thấy
con Tía dở chứng Phạm Ngũ Lão vừa tát nhẹ vào mặt nó, vừa nựng: “Tía
ngoan nào! Có chuyện gì làm mày không vừa lòng ư?” Nó lại quay đầu về
phía thành giếng, dựng hai chân trước lên bồn chồn hí hai ba tiếng nữa.
Phạm Ngũ Lão quay lại, nhìn xuống thấy lòng giếng tối om, toát lên một vẻ
gì đó rờn rợn. Khi đào và xây thành giếng, Ngũ Lão đã cẩn thận xây thành
lên khá cao tới trên ngực mẹ, khiến mẹ kéo gầu nước lên khá vất vả. Không
phát hiện có gì lạ, Ngũ Lão quay lại mắng con Tía. Trong lúc Phạm Ngũ
Lão ngồi ăn khoai và uống nước chè tươi thì bà mẹ dùng quạt nan quạt cho
con. Ngũ Lão bảo:

- Bây giờ con đã có lương bổng của triều đình rồi. Mẹ nên đón mấy đứa

con nhà chú hai lên ở cho vui cửa vui nhà. Chứ lủi thủi một thân một bóng
thế này con thấy ái ngại quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.