CHIM ƯNG VÀ CHÀNG ĐAN SỌT - Trang 91

Chợ đang đông thì Khánh Dư lững thững cưỡi ngựa cùng mấy tên gia nô

tới, chàng bận võ phục trông rất gọn gàng và oai vệ.

Lão ngư phủ tiến lại gần và hỏi:

- Nhân Huệ vương có dám nhận lời tỉ thí chăng?

- Lão không đùa bản vương đấy chứ? - Khánh Dư niềm nở hỏi lại.

- Ngài xem tôi đã ngần này tuổi đầu lại đi nỡm vương à?

- Thế cách thức tỷ thí thế nào? - Khánh Dư hỏi lại.

- Vương gia cứ việc dụng thanh trường kiếm của mình. Còn con gái lão

phu thì dụng chiếc đòn gánh tre gánh cá!… Xin vương gia cứ trổ hết bản
lĩnh của mình. Con gái tôi lỡ có thiệt thân tôi cũng không dám oán thán gì.

- Bản vương sao nỡ làm tổn thương tới thân ngà vóc ngọc của con gái

lão ngư được! Song nếu bản vương thắng! Cha con lão có giữ đúng lời hứa
như đã nói với gia nô của ta chăng?

- Dù cha con lão ngư có là dân… thấp hèn. Song quyết không bao giờ

nuốt lời nói của mình.

- Thế thì xin mời! - Khánh Dư lạnh lùng nói rồi xuống ngựa. Hai chân

hơi xuống tấn. Một tay nắm chặt chuôi thanh trường kiếm, tay kia xòe ra
chặn lấy mũi kiếm lúc đó đã đưa cao lên ngang mặt, theo thế “kiếm thủ” có
ý nhường nhịn.

Cô gái vận đồ đen, sau khi vấn lại mớ tóc dài thật chặt và gọn ra sau gáy,

dùng một chân hất chiếc đòn gánh bay lên. Rồi nhanh như chớp một tay
nắm lấy một đầu và ra ngay một chiêu mở hàng nhằm trúng cổ Khánh Dư
phạt tới. Chiếc đòn gánh lia như chớp khiến Khánh Dư hơi giật mình vội
đưa kiếm ra đỡ. Những tưởng sau cú “ra kiếm” đó, chiếc đòn gánh trong
tay cô gái sẽ bị chặt phăng làm đôi trước lưỡi kiếm chém sắt như chém bùn
của Trần Khánh Dư. Nhưng không, chiếc đòn gánh đó dường như không
phải bằng tre mà bằng một thứ vật liệu gì đó hết sức mềm, dẻo nhưng độ
cứng không thua bất cứ loại thép quý nào. Sau đòn thứ nhất, chiếc đòn
gánh lộn đầu thúc từ ngực Khánh Dư lên mặt. Khánh Dư phải lùi lại vung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.