CHÍNH TRỊ LUẬN (THE POLITICS) - Trang 177

hai điều: sự tuân phục luật pháp của công dân, và thứ hai, luật pháp phải
công chính. Thiếu điều kiện thứ hai cũng không được, vì người dân có thể
phục tùng những luật lệ xấu cũng như tốt. Ở đây ta có thể phân tích thêm là
người dân có thể phục tùng những luật lệ tốt nhất, một cách tương đối
(công chính nhất mà họ có thể có được), hoặc là phục tùng những luật lệ tốt
nhất, một cách tuyệt đối. Sự phân phối chức vụ theo tài năng là một đặc
điểm của chế độ quý tộc, vì nguyên tắc của quý tộc là đức hạnh, của quả
đầu là tài sản, và của dân chủ là tự do. Trong tất cả mọi chế độ này, dĩ nhiên
có cả nguyên tắc đa số quyết định. Quyết định của đa số viên chức chính
quyền là quyết định có thẩm quyền. Trong hầu hết những nước theo chế độ
hiến định, thông thường chỉ có những sự kết hợp giữa các giai cấp giàu
nghèo, hoặc giữa giai cấp giàu với giai cấp dân tự do, nhưng người giàu
vẫn thường được coi là thành phần cao quý. Người dân có thể dựa trên ba
tiêu chuẩn để dự phần vào chính quyền, đó là tự do, của cải và đức hạnh
(còn yếu tố thứ tư nữa là dòng dõi, nhưng đây là kết quả của hai yếu tố đức
hạnh và của cải được thừa hưởng). Cho nên, sự kết hợp của hai giai cấp, thí
dụ giàu và nghèo, sẽ tạo nên chế độ được gọi là hiến định, còn nếu có sự
kết hợp của cả ba yếu tố, thì chế độđó được gọi là quý tộc hay là chính
quyền sử dụng nhân tài, và chế độ như vậy, ngoại trừ chế độ lý tưởng, xứng
đáng với tên gọi là quý tộc.

Tới đây ta đã xem xét các mô hình chính trị khác ngoài chế độ quân chủ,
dân chủ và quả đầu, bản chất của những chế độ đó là gì, và các loại chế độ
quý tộc khác nhau, cũng như sự khác nhau giữa chế độ hiến định và quý
tộc, và thấy rằng chế độ hiến định và quý tộc thực ra không có gì khác nhau
cho lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.