CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 186

"Giờ mới biết đau, thế trước đó để làm gì", Si Nhan miệng thì quở

mắng, chân đã bước về phòng, ôm hòm thuốc ra ngoài, lục tìm một lọ thuốc
xịt lên chỗ cánh tay đau của Si Hạ, cẩn thận xoa bóp, "Đau thì nói ra đi
chứ, đừng cố chịu đựng, đàn ông cũng có dây thần kinh đau".

Si Hạ phá lên cười, "Cái gì mà đàn ông, nói như thể anh già lắm ấy!".

Tay Si Nhan khẽ dùng lực, "Thì là con trai, được rồi chứ!".

Si Hạ "úi" một tiếng, "Mưu sát anh trai ruột à, cẩn thận không lấy

được chồng đâu đấy nhé!".

Si Nhan không chút yếu thế ném trả, "Có cô em chồng nham hiếm như

em đây, anh còn dám cưới vợ sao? Đến lúc đó không khiến anh sốt sắng tới
chết mới lạ đấy!".

"Hơ hơ", lại có người cười, nhưng không phải là Si Hạ, mà là Ôn

Hành Viễn, người bị Si Hạ vờ như không thấy.

Si Hạ lúc này mới có cơ hội giới thiệu hai người làm quen.

Khi Si Nhan biết Si Hạ và Ôn Hành Viễn đánh nhau xong mới thành

bằng hữu, ấn tượng của cô về Ôn Hành Viễn là con số không. Ôn Hành
Viễn là ngưòi có IQ cao, lập tức nhìn thấu ý nghĩ trong đôi mắt cô, anh
quan sát người con gái mặc bộ đồ thể thao màu trắng, chỉ cười mà không
nói.

Sau đó, mỗi lần Ôn Hành Viễn đến tìm Si Hạ chơi bóng thường gặp Si

Nhan, cô trước sau chưa từng tỏ ra dễ gần, không chủ động chào hỏi, càng
không tìm chủ đề để tán gẫu. Cho đến khi có một lần, Ôn Hành Viễn và Si
Hạ đến trường đón cô, trên đường cô rất bực dọc, Si Hạ hỏi cô làm sao, con
ngươi của cô quay vòng vòng một hồi lâu, đỏ bừng mặt thấp giọng nói, "Có
người viết thư tình cho em".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.