CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 188

sẻ bí mật nhỏ của cô, Si Nhan không bài xích anh như trước, trên đường
còn chủ động nói với anh dăm ba câu.

Có một hôm phải họp hội sinh viên, Si Hạ không thể rời khỏi nên đã

nhờ Ôn Hành Viễn đi đón cô. Ôn Hành Viễn đến cổng trường, vừa khéo
nhìn thấy có nam sinh giằng kéo tay Si Nhan. Si Nhan nói gì đó, sau đó hất
mạnh tay cậu kia ra. Nam sinh kia không bỏ cuộc, cứ muốn bắt lấy, lúc Si
Nhan nghiêng người toan tránh, Ôn Hành Viễn đã sải bước lớn đến trước,
quả đấm thuận tay bay tới.

Cậu nam sinh hoàn toàn không phòng bị, hứng trọn cú đấm, ngã nhão

xuống đất, "Anh là ai hả? Dựa vào cái gì mà đánh tôi. Không đợi Ôn Hành
Viễn lên tiếng, Si Nhan vừa hoàn hồn trở lại đã xông đến nắm lấy tay Ôn
Hành Viễn, "Anh ấy là bạn trai tôi".

Ôn Hành Viễn nhất thời không kịp phản ứng, lại nghe thấy Si Nhan

tiếp tục, "Xin cậu đừng bám riết lấy tôi nữa, nếu không bạn trai tôi điên lên,
tôi không quản được đâu đấy. Cú đấm này chúng tôi sẽ không xin lỗi đâu,
cứ như vậy đi, tạm biệt". Sau đó, cô níu lấy cánh tay Ôn Hành Viễn - động
tác mà theo như người ngoài thấy là thân mật, thực tế lại là kéo anh rời
khỏi.

Ra khỏi tầm mắt của cậu nam sinh, Si Nhan lập tức buông lỏng tay,

thoát ra khỏi cái ôm của Ôn Hành Viễn, "Cái đó... Cảm ơn anh! Cậu ta cứ
bám lấy em, em mới nói như vậy, anh đừng tưởng thật đấy nhé".

Tưởng thật? Nhiều năm đã trôi qua, Ôn Hành Viễn nhớ lại cảnh tượng

lúc ấy, cũng đang suy xét xem ngày ấy bản thân có suy nghĩ nhiều hay
không.

Nhưng lúc bấy giờ, anh lại hỏi lại, "Tưởng thật gì cơ?".

Như là cố ý, lại như là vô ý hỏi. Si Nhan bị hỏi đến ngây người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.