CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 298

như lời xin lỗi".

"Tổng Giám đốc Ôn đúng là hài hước, lời xin lỗi này tôi không gánh

nổi", khóe mắt đuôi lông mày Tạ Viễn Đằng khẽ cong lên, "Chỉ cần anh
đừng vào ngày cuối cùng lại cho ra đời lời quảng cáo mới, thì tôi đã cảm tạ
trời đất rồi".

Ôn Hành Viễn cười vang, nhìn Tạ Viễn Đằng bằng ánh mắt chất chứa

ý tứ sâu xa, "Nếu thay đổi thêm lần nữa, không chỉ Tiểu Nhan trách cứ tôi,
đoán chừng là Si Hạ cũng không tha cho tôi".

Nụ cười bên môi Tạ Viễn Đằng bỗng hóa thành gượng gạo, cô không

nói thêm gì.

Do chuyến bay khởi hành muộn, lúc Hàn Nặc đến thành cổ, đêm đã

sắp tàn. Đến khách sạn, sắp xếp xong xuôi mọi thứ, anh quyết định ra ngoài
đi dạo. Vốn muốn gọi điện cho Si Nhan, sau phút do dự anh liền từ bỏ ý
định. Chuyện Si Nhan và Ôn Hành Viễn yêu nhau, anh đã được biết từ chỗ
Đường Nghị Phàm. Anh cảm thấy không nên quấy rầy sự yên tĩnh của cô
thì hơn.

Đang là thời điểm náo nhiệt nhất buổi đêm, gần như mỗi quán bar đều

chật kín khách, Hàn Nặc đi từ đầu phố đến cuối phố, cuối cùng tìm được
chỗ ngồi ở Nhất Mễ Dương Quang náo nhiệt nhất.

Thấy du khách men say ngà ngà lảo đảo khiêu vũ, nghe họ âm ờ "hét"

khúc ca, Hàn Nặc mím môi cười nhạt. Cuối cùng thì anh đã hiểu vì sao Si
Nhan lại thích nơi này. Ở nơi xa lạ không ai quen biết này, có thể cởi bỏ lớp
mặt nạ xuống để sống một cách chân thực.

Chân thực, thứ chẳng còn lại bao nhiêu trong thế giới của anh.

Hàn Nặc bỗng nhiên muốn uống rượu, nhưng cuối cùng lại không

uống lấy một giọt.Trước lúc rời đi, Hàn Nặc tặng rượu cho cặp tình nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.