CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 32

"Cám ơn anh" Si Nhan mặt không lộ cảm xúc nói, quay người đi về

phòng ký túc.

"Tiểu Nhan", vào đúng lúc cô lướt qua người mình, Ôn Hành Viễn đã

kéo cô lại, "Nhớ số điện thoại của anh không?".

Si Nhan ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt, trống rỗng, hiển nhiên là không

biết.

Ôn Hành Viễn tự lấy điện thoại trong túi cô ra, nhập số điện thoại của

mình vào, rồi nhét vào tay cô, "Có chuyện gì thì gọi cho anh, bất cứ lúc
nào".

Si Nhan ngây người "ồ" lên một tiếng, sau đó quay người rời khỏi.

Nhìn theo bóng lưng cô, lòng Ôn Hành Viễn rối rắm khó hiêu.

Si Nhan, người em yêu nhất là cậu ta. Còn người anh yêu nhất, là em.

Đáng tiếc, anh đến muộn một bước, cậu ta đã bước vào tim em trước anh.

Tâm ý của Si Nhan, ngay từ phút ban đầu, Ôn Hành Viễn đã rõ mồn

một. Thế nhưng, anh chưa từng dao động, luôn giữ trọn tấm chân tình của
ngày đầu, mộy lòng kiên định.

Bắt đầu từ ngày đó, Si Nhan ở lại cổ trấn làm việc tại công ty thiết kế

đang bước đầu phát triển. Ôn Hành Viễn cũng ở lại đây, thường xuyên gọi
điện hỏi han tình hình của cô, thi thoảng hẹn cô ra ngoài ăn. Cô luôn từ
chối một cách thản nhiên, viện cớ bận công việc. Anh không hề buồn bực,
chỉ cười nhạt nói, "Vậy để làn sau đi".

Cứ như vậy, vô số lần.

Trong một năm đó, Si Nhan bắt đầu dùng phần lớn thời gian để trầm

lặng. Cô học được cách uống cà phê không thêm đường, học được cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.