CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 373

Trên mặt sông mênh mông được bao phủ bởi một tầng tuyết mỏng,

mặt băng trắng còn sáng vô số những vì sao đang lấp lánh trên bầu trời.
Toàn bộ đèn nê-ông treo trên cây bên bờ sông được thắp sáng, tựa như sợi
dây ngọc chói mắt, tôn lên vẻ diêm dúa, lòe loẹt của cảnh sắc đường phố.
Buổi tụ tập kết thúc, Ôn Hành Viễn và Si Nhan tay trong tay đi bộ dọc theo
bờ sông.

Khuôn mặt nhìn nghiêng với những đường nét rõ ràng của người đàn

ông toát lên nét kiêu ngạo và vẻ tự tin đặc biệt. Ngắm nhìn anh thật lâu, Si
Nhan mới mở miệng, giọng cô mang theo đôi phần ghen tuông, "Xem ra cô
ta thực lòng thích anh".

Rõ ràng có người coi Lý Hiểu Quân như báu vật, nhưng cô ta lại chỉ

chung tình với một mình anh. Đây quả thực là tình yêu.

Thật đáng tiếc.

Ôn Hành Viễn sao có thể không hiểu tâm tư của cô, nhưng anh lại

cười đùa hỏi, "Nhìn ra rồi sao?", thấy sắc mặt Si Nhan thoáng thay đổi, anh
mới nói nốt nửa câu còn lại, "Vậy có nhìn ra được, anh cũng thật lòng thích
em không?".

Người đàn ông này đúng thật là... Si Nhan không nhịn nổi cười.

Ôn Hành Viễn ôm chặt vai cô, "Trên đời này, người phụ nữ ngốc

nghếch nhất là người quyết định bỏ cuộc khi có người thứ ba xuất hiện, đặc
biệt là người đàn ông ấy lại chỉ yêu mình em!".

Si Nhan hiểu lời thổ lộ của anh, lòng đầy ắp sự ngọt ngào, "Em luôn

cảm thấy hạnh phúc giống như vừa lấy trộm được, lòng không an tâm".

Ánh mắt của Ôn Hành Viễn hướng về mái tóc dài xoăn xoăn của cô,

anh đưa tay ra vén những lọn tóc xõa qua tai cho cô, "Ngoại trừ có lòng tin
với anh, với bản thân mình ra, thì em nên tin tưởng rằng, những thứ em đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.