CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 375

Ôn Hành Viễn đặt em gái căng-gu-ru xuống sô pha, vỗ vỗ mặt Si

Nhan, "Lên giường ngủ đi em, không bị cảm bây giờ".

Si Nhan lơ mơ đáp một tiếng, dụi dụi mắt, thấy tay của anh đặt trên sô

pha, cô dang hai tay ra, ý muốn được anh bế.

Khuôn mặt anh tuấn toát lên ý cười dịu dàng, Ôn Hành Viễn cúi người

bế cô lên, "Nặng thật đấy!".

Si Nhan nghiêng đầu dựa vào ngực anh, bên môi thấp thoáng nét cười,

"Không bế nổi thì anh bỏ xuống đi".

Ôn Hành Viễn phá lên cười, ôm cô vào phòng, đặt cô xuống chiếc

giường lớn mềm mại, nhào về phía trước uy hiếp, "Coi thường người đàn
ông của em là phải trả giá đấy nhé!".

Ngày hôm sau, Ôn Hành Viễn quay trở về biệt thự của Ôn gia ở thành

phố G.

Mẹ Ôn Hành Viễn nhìn thấy con trai lại về một mình, khó tránh khỏi

có phần thất vọng, nhưng nghe Ôn Hành Viễn nói mùng Ba sẽ đưa Si Nhan
về, bà cười đến độ không khép nổi miệng. Thấy nụ cười của mẹ, tâm tình
của Ôn Hành Viễn tốt hơn rất nhiều.

Tối hôm đó, Ôn Hành Viễn tham dự buổi tiệc rượu của công ty với

thân phận là Tổng Giám đốc điều hành của Ôn Thị. Giống như mọi năm,
bạn đồng hành của anh vẫn là trợ lý Trương Nghiên. Có nhân viên nữ chủ
động mời anh khiêu vũ, anh không từ chối, rồi lịch sự đưa tay ra. Đọc xong
lời phát biểu, anh vội bước đến tiếp đãi những vị khách quan trọng, xong
việc mới lẳng lặng rời khỏi buổi tiệc.

Ngày Hai mươi chín tháng Chạp âm lịch, Si Hạ và Si Nhan cùng cha

đi thăm mẹ, một nhà bốn người đoàn viên bằng cách thức bất đắc dĩ và bi
thương nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.