CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 394

Lời còn chưa dứt, hai vị phụ huynh của Ôn gia đã bật cười.

Động tác nhỏ bị phát hiện, sắc mặt ngượng ngùng của Si Nhan như

rạng đỏ nơi chân trời.

Sau bữa ăn, Ôn Hành Viễn và Ôn Phi Văn vào phòng sách nói chuyện,

Si Nhan cùng mẹ anh ngồi tán gẫu, hai người phụ nữ nói về chuyện ăn mặc
rất hăng say, Si Nhan học thiết kế, có con mắt độc đáo, hai người trò
chuyện rất hợp ý nhau.

Ôn Hành Viễn xuống tầng, trông thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của

hai người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời mình, lòng anh dậy lên
niềm cảm động không thể nói thành lời, cảm giác dịu dàng đến tột cùng ấy,
thậm chí còn có phần ướt át. Ngồi giữa hai người họ, anh quàng tay ôm lấy
vai mẹ và người yêu, khẽ giọng nói câu, "Cảm ơn".

Mẹ Ôn đang cười, nói anh "Cậu con trai ngốc của tôi".

Si Nhan cũng cười, viền mắt hơi ướt chứng tỏ cô hiểu sự cảm động

của Ôn Hành Viễn.

Hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy thôi, là khoảng khắc cảm động, là

mẩu chuyện vụn vặt, là khi họ ở bên nhau.

Sau Tết, ngày cưới của Ôn Hành Viễn và Si Nhan đã được ấn định. Để

bày tỏ thành ý, Ôn Phi Văn đích thân gọi điện cho Si Nhàn Minh, hẹn Tết
Nguyên Tiêu hai bên thông gia sẽ gặp nhau tại nhà hàng Cò Trắng ở thành
phố A. Ngày hôm ấy, ngoại trừ Ôn Hành Dao vừa quay lại Mỹ nên không
thể tham dự ra, thì thành viên hai nhà Ôn, Si đều có mặt.

Ý của Ôn Phi Văn là, "Lão Si, nếu ông không có ý kiến gì, thì ngày

cưới của hai đứa định vào tháng Sáu nhé?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.