CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 441

"Có moi móc thế chứ mói móc nữa anh cũng chỉ yêu mình em thôi!"

"Anh chỉ được cái dẻo miệng!"

"Ai bảo em khiến anh yêu chứ!"

Si Nhan nghiêng người hôn lên đôi môi khô khốc của anh.

Ôn Hành Viễn nhoẻn miệng cười.

Sau khi biết tin, Si Nhàn Minh cũng chạy đến bệnh viện, Ôn Hành

Viễn vừa gặp cha vợ đại nhân, chẳng để tâm đến cái chân đau, gượng ngồi
dậy nói chuyện với ông. Si Nhan thấy anh bướng bỉnh khoe sức, tức tối
trừng mắt với anh.

Lý Hiểu Quân cũng đến thăm Ôn Hành Viễn, cô giống như một người

bạn xuất hiện và hỏi han, vẫn tỏ ra kiêu ngạo như ngày đầu, "Bên ngân
hàng không cần lo lắng, cha sẽ xử lý. Anh cứ yên tâm dưỡng thương là
được rồi, coi như nghỉ phép".

Ngoài mặt thì lời nói này dường như là không có gì, song nếu nghiền

ngẫm kỹ, câu "cha sẽ xử lý" lại như ẩn chứa đôi phần mờ ám. Đến Si Nhan
cũng không nhịn được nổi máu ghen, nói, "Rốt cuộc là cha anh, hay là cha
của hai người? Sao nghe có vẻ giống như là đang ra chiến thư với em
vậy?".

Ôn Hành Viễn phá lên cười thích thú, "Vậy em có ứng chiến không

hả?".

Si Nhan vừa giúp anh mát-xa chân vừa trả lời một cách bình tĩnh,

"Lực sát thương của em là do tình yêu của anh quyết định, có cần thiết phải
liều một mất một còn với cô ta trên chiến trường không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.