CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 470

Cuối cùng, vào buổi tối hôm ấy, Si Nhan vẫn ở lại chăm sóc anh như

trước. Để tránh hiểu lầm càng thêm trầm trọng Si Nhan kể một lượt toàn bộ
quá trình ngày Ôn Hành Viễn xảy ra chuyện, mình tình cờ gặp Hàn Nặc thế
nào, rồi lúc Hàn Nặc đưa cô đến bệnh viện, bởi vì lo lắng quá độ chân mềm
nhũn suýt ngã khuỵu, lúc được Hàn Nặc đỡ lấy đã cho phóng viên cơ hội
chụp trộm, cùng với vụ tai nạn xảy ra trước đó do Hàn Nặc giúp đỡ xử lý.

Chuyện bị chụp trộm, bởi vì trước đó nghe Si Hạ nói Si Nhan được

Hàn Nặc đưa đến bệnh viện sau khi biết tin, Ôn Hành Viễn đã đoán được
phần nào. Khi nghe cô nói chạng vạng tối gặp phải vụ tai nạn, sắc mặt Ôn
Hành Viễn đã thay đổi.

Nhớ lại lúc trước thô bạo bóp tay cô, Ôn Hành Viễn vô cùng xót xa, ân

hận, anh cẩn thận kéo tay phải của cô, vén ống tay áo sơ mi vải chiffon lên,
quả nhiên là một mảng đã sưng đỏ. Anh chau mày hỏi, "Còn đau không?".

Si Nhan nói, "Không đau nữa".

Ôn Hành Viễn ngước mắt nhìn cô, không bóc trần cô bằng lời nói, chỉ

là lúc thoa thuốc cho cô, động tác vô cùng dịu dàng, "Sao em lại không cẩn
thận như thế chứ, còn không nói cho anh biết nữa. Sau này lái xe không
được dùng điện thoại, phân tán tư tưởng không an toán", sau đó anh không
nói gì thêm, tay trái khẽ nắm lấy tay cô, tay phải khẽ xoa bóp vết thương
cho cô.

Không một câu nặng lời, không một câu trách cứ, sóng gió về chuyện

tấm ảnh cứ thế qua đi.

Nếu như không gặp phải nguy hiểm, bạn vĩnh viễn không biết anh ấy

lo lắng nhường nào, mà phớt lờ tình yêu của anh ấy.

Trong cùng đêm hôm đó, Đường Nghị Phàm có mặt ở nhà của Trương

Nghiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.