CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 471

Anh đến muộn, Trương Nghiên lại không gọi một cuộc điện thoại thúc

giục hay hỏi han, cứ như tin nhắn kia không phải do cô gửi đến, lại như
chắc chắn rằng anh nhất định sẽ đến.

Căn hộ mà Trương Nghiên ở là do Ôn Thị sắp xếp, Đường Nghị Phàm

lần đầu đến đây. Khi họ mặt đối mặt ngồi ở phòng khách, anh đã đưa tập tài
liệu trong tay cho cô, giọng điệu bình tình, "Thủ tục đã làm xong, tuần sau
là có thể lên đường".

Cô lấy lý do em gái ra nước ngoài du học để xin anh giúp đỡ, chẳng

qua là tìm cái cớ hợp lý để gặp mặt anh. Hiện giờ...

Trương Nghiên không đưa tay ra nhận, tựa hồ chỉ cần cô nhận lấy, sẽ

cắt đứt sợi dây liên lạc cuối cùng với anh.

Đường Nghị Phàm đặt túi tài liệu lên bàn trà, "Những lời tôi nói sau

đây có thể khiến cô tổn thương, nhưng tôi bắt buộc phải nói", sau phút trầm
lặng ngắn ngủi, anh lên tiếng, "Có những lời không cần phải nói rõ, chúng
ta đều hiểu. Ví dụ như sáu năm trước tôi cùng cô bên nhau, là vì sự cô đơn
và vì chúng ta cần nhau. Không liên quan gì đến tình yêu, một lần nữa gặp
lại, tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ tiếp tục mối quan hệ này với cô, mà chỉ coi
cô như một đối tác bình thường. Thế nên từ trước đến nay, tôi không hề
kiêng dè thể hiện sự quan tâm dành cho Nhã Ngưng trước mặt cô. Tâm tư
của cô tôi đã nhìn rõ từ sớm. Có lẽ là thói hư tật xấu của đàn ông, tôi đã
ngầm đồng ý sự chủ động và mờ ám của cô".

Anh tưởng rằng như vậy không phải là phản bội Quý Nhã Ngưng,

không phải là bất trung với hôn nhân.

Nhìn thẳng vào Trương Nghiên, đôi mắt đen của Đường Nghị Phàm

phủ một tầng băng lạnh, "Nếu như cứ phải đòi một lý do cho bằng được, thì
câu trả lời của tôi chỉ có một, tôi yêu Quý Nhã Ngưng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.