CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 472

Khi một người đàn ông thản nhiên nói cho bạn biết anh ta yêu người

khác, vậy thì anh ta quả thực không dành chút tình cảm nào cho bạn. Câu
trả lời này của anh khiến Trương Nghiên không cầm nổi nước mắt, cô vẫn
không cam tâm, "Nhưng cô ta không hề tin tưởng anh. Sảy thai là chuyện
ngoài ý muốn, tình hình lúc đó, cho dù là anh cứu cô ta đi chăng nữa, cũng
không thể giữ được đứa bé lại được. Đã nửa tháng nay, ngay đến cơ hổi giải
thích cô ta cũng không cho anh. Tình yêu cùng cuộc hôn nhân như thế, anh
phải tiếp tục thế nào?".

"Đó là vấn đề của tôi", ánh đèn phủ lên má anh một màu sáng nhàn

nhạt trơn bóng, càng tôn lên thần sắc lạnh lùng của Đường Nghị Phàm,
"Tôi làm sai chuyện, thì phải gánh vác hậu quả. Khi tôi phát hiện cô có ý
chọn nhà hàng gần viện thiết kế cô ấy làm, khi cô lấy lý do bản thiết kế có
sai sót, kéo dài thời gian để ngồi cùng chuyến bay với tôi về thành phố G
tham dự lễ đính hôn của Hành Viễn, tôi nên từ chối. Nhưng tôi đã không
làm thế, tôi tưởng rằng trò trẻ con vô vị này, tôi là người xử lý thông thạo
nhất. Là tôi khốn nạn, làm tổn thương Nhã Ngưng, khiến cô lỡ dở".

Sau đó anh nói, "Tôi xin lỗi".

Một câu "Xin lỗi" chấm dứt những liên hệ trong sáu năm giữa họ.

Đối với Trương Nghiên mà nói, anh quá tuyệt tình, "Tại sao? Em yêu

anh đến vậy cơ mà!".

Như đang nghe chuyện cười, Đường Nghị Phàm nói, "Người mà cô

yêu nhất là bản thân cô", nếu không cô sẽ không lựa chọn một du học sinh
có gia cảnh ưu việt, kết thúc mối quan hệ yêu đương của chúng ta năm xưa
một cách dứt khoát như vậy.

"Con người tôi không có thói quen 'ăn cỏ cũ', hơn nữa người phụ nữ

tôi muốn sống chung cả đời, ngoài việc phải yêu thương nhau ra, không thể
dùng tâm cơ và sự khôn ngoan đối phó với tôi", nhìn vào mắt Trương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.