CHO AI SÁNH CÙNG TRỜI ĐẤT - Trang 64

Viễn. Ánh mắt "miệng nam mô bụng bồ dao găm" của Hàn Nặc lướt qua,
Đường Nghị Phàm cảm thấy giờ không thích hợp để nói vấn đề này, bèn
mở miệng ngăn cản, "Cứ lo cho bản thân cậu là được rồi, quản chuyện
không đâu làm gì".

Thạch Lỗi uống không ít, giọng nói ậm ờ, "Cậu quản tôi làm gì", đáp

trả anh ta là quả đấm đến từ Đường Nghị Phàm.

Sau đó, không có gì bất ngờ, hai người đàn ông lại bắt đầu làm loạn.

Thời gian phòng loé lên tia sáng lờ mờ không rõ, tiếng nhạc inh tai

nhức óc truyền khắp mọi ngóc ngách, mang đến cho người ta sự thả lỏng
trước giờ chưa từng có cùng với sự điên cuồng không thể che đậy. Rượu đã
rót qua ba vòng, Ôn Hành Viễn dựa người vào sô pha, Hàn Nặc ngồi đối
diện. Trong gian phòng khép kín, hai người đàn ông lặng lẽ nhìn nhau.

Dưới ánh sáng của ngọn đèn, khuôn mặt của Ôn Hành Viễn đẹp đến

độ có phần mơ hồ. Chỉ trong chốc lát anh cụp mắt, khoé miệng nở nụ cười
nhàn nhạt, ý tứ sâu xa. Cùng lúc đó, Hàn Nặc, dịch chuyển ánh nhìn, sau đó
đứng dậy bước đến.

Đường Nghị Phàm luôn quan sát hai người họ, thấy tình hình như vậy

lập tức hô lên, "Nào nào nào, Ôn lão đại, Hàn Nặc, một đồng chơi hai ván,
người nào thua cởi quần áo".

Ôn Hành Viễn thấp thoáng ý cười kiêu ngạo bên môi, "Cùng nhau?".

Hàn Nặc buông ly rượu xuống, "Được thôi!".

Đợi họ chuyển đến ngồi bên cạnh, chuẩn bị đổ xúc xắc, Thạch Lỗi

bỗng nhiên đề nghị, "Một đám đàn ông cởi quần áo chẳng thú vị gì hết, đổi
hình thức cá cược đi!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.