CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 102

không hiểu, nhưng cô gái đó bà gặp rồi, nhan sắc cũng khá, có văn hóa, lại
lễ phép, người ta cũng có ý với cháu. Nghiệp à, cháu đã ba mấy tuổi rồi, rốt
cuộc muốn tìm thần tiên chốn nào mới xem như vừa ý đây, bố cháu bằng
tuổi cháu đã… thôi, không nói nữa, dì cháu kêu bà khuyên cháu, nhưng bà
có nói gì chắc cháu cũng bỏ ngoài tai… Nghiệp, cháu đừng trách bà nhiều
lời, nhưng dì cháu lo lắng như vậy cũng là vì nghe được mấy tin đồn không
ra gì, nói láo bên ngoài, cái gì mà đàn ông cặp đàn ông, điều kiện càng tốt
lại càng…”

“Tầm bậy tầm bạ!” Giọng Đường Nghiệp trở nên cao vút, tiếp đó là

tiếng ghế mây cọ sát vào mặt sàn gỗ. Cát Niên cũng sợ thót tim, dù cô
không phải kẻ ưa quản chuyện người khác, nhưng vành tai vẫn bất giác
dỏng lên.

“Bà, bà cũng giống như dì ấy, toàn nghe mấy lời bóng gió, làm gì có

chuyện ấy.” Đường Nghiệp rõ ràng cũng hiểu mình thất thố, dù thế nào
cũng không nên vô lễ trước mặt người lớn, lần này giọng nói có vẻ dịu đi ít
nhiều, “Cháu không thích cô gái đó là vì chúa ghét nhất người khác can
thiệp vào thói quen sống của cháu, cháu đi chơi với cô ta mấy lần, nhưng
cũng không thân thiết đến mức cô ta tự coi chỗ cháu như địa bàn của mình,
đặt đống ghế, đống gối này, đến hỏi cũng không thèm hỏi cháu một tiếng.”

“Người ta cũng là quan tâm đến cháu, Nghiệp à, con người sống trên

đời phải có bầu có bạn, cháu lại chỉ có một mình, bản thân cô quạnh, không
nói, nhưng người khác…”

“Ai nói cháu không có?” Câu này Đường Nghiệp nói rất nhanh, nói

xong anh im lặng, dường như hối hận về lời biện bạch trong lúc xúc động
của mình. Cát Niên bất giác nghĩ đến người đàn ông đeo kính tối hôm đó
cứ đứng nguyên tại chỗ đưa mắt nhìn theo chiếc xe Đường Nghiệp rời đi,
ánh mắt phẫn nộ của anh ta đến bây giờ vẫn còn khiến Cát Niên không
ngăn nổi rùng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.