CHO ANH NHÌN VỀ EM - TẬP 2 - Trang 153

Lẽ nào hạnh phúc của tôi chỉ có thể dựa vào sự bù đắp của anh?

Tiếng còi ô tô vang lên ngắn ngủi, Cát Niên và Hàn Thuật nghe tiếng

đều nhìn sang, xe Đường Nghiệp đã đỗ bên kia đường.

Cát Niên vội vàng quệt nước mắt còn vương trên mặt, “Tôi phải đi đây.”

Hàn Thuật nhớ lại câu nói đùa của mẹ nuôi lúc trước, đúng vậy, Đường

Nghiệp có điểm nào thua anh? Trên bàn ăn hai người họ tâm đầu ý hợp
thân thiết biết bao, vì sao trước nay anh chưa từng nghĩ tới cuộc sống tốt
đẹp của Cát Niên cũng có thể do một người đàn ông khác đem lại?

Cát Niên lấy hết sức giằng cánh tay đang bị Hàn Thuật nắm chặt, tiếng

còi lại lần nữa vang lên, có lẽ Đường Nghiệp đã quan sát thấy tình cảnh
khó khăn của Cát Niên, anh lo lắng mở cửa xe bước ra. Hàn Thuật trong
lòng rối bời, thứ “bù đắp” duy nhất mà anh có thể cho cô đã trở nên nhợt
nhạt cực độ, anh không biết mình còn có thể làm gì. Trong tình cảnh cấp
bách, anh càng nắm chặt lấy tay Cát Niên, kéo cô lại một cách vô ích.

“Em nghe anh nói đã, hãy nghe anh nói đã…”

Dòng xe tấp nập nhất thời cản lại bước chân của Đường Nghiệp đang

băng qua đường.

Bàn tay ướt đẫm mồ hôi của anh khiến cô quên đi giá lạnh.

Lúc này, Cát Niên cũng đã bình tĩnh trở lại, cô nhìn trân trân Hàn Thuật

“Được, anh nói đi…”

Hàn Thuật định mở miệng nói nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn

không biết nói gì. Anh nên nói gì? Trước một người con gái như Tạ Cát
Niên, mọi khả năng anh có thể nói ra đều đã bị cô chặn lại ngay từ lúc bắt
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.